Bên trong cổng cách năm trượng, ngay giữa quảng trường có mười người, tuổi tác, phục sức và cao thấp khác nhau, cùng đứng nhìn Bộc Dương Duy.
Hàng đầu có ba người, gồm một tên trung niên hán tử tuổi chừng buốn mươi, mặt mũi thâm trầm đen đúa.
Đứng giữa là một lão nhân chừng sáu mươi tuổi, người thấp lùn, mặc cẩm bào thêu chữ “phúc”, trông giống như một thương nhân hơn là một nhân vật giang hồ.
Bộc Dương Duy nghĩ thầm :
- Chắc tên này là Kim Toán Tử rồi!
Bên hữu lão nhân lại là một trung niên hán tử cao gầy, mình bận ngân y, vẻ mặt lạnh lùng, tay cầm một ngọn thương dài bảy thước dát bạc sáng ngời, đầu đính tua vàng.
Hàng sau là bảy tên đại hán vạm vỡ.
Cả mười người nhìn Bộc Dương Duy bằng ánh mắt thù hận không giấu diếm.
Xung quanh quảng trường có bảy tám chục tên võ sĩ tay cầm binh khí đứng thành mấy hàng.
Bộc Dương Duy đứng ngay giữa cổng ôm quyền nói :
- Tại hạ là Bộc Dương Duy, xin chào chư vị.
Bọn kia vẫn đứng im, không ai có biểu hiện gì.
Bộc Dương Duy tiến lên năm bước, cao giọng nói :
- Vụ huyết án ba mươi năm trước tại Quỷ Sầu cốc, hôm nay nên kết thúc. Các ngươi còn có gì để nói nữa không?
Vẫn không ai trả lời
Mười cao thủ, kể cả Phục Long bảo chủ Kim Toán Tử Lý Khuê đều thấy tim đập thình thịch tưởng như người ngoài có thể nghe được.
Điều đó cũng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-that-tuyet/3119316/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.