Lãnh Sương Quân lại tự nhủ :
- “Khi con người đã mắc vào lưới tình thì biển khổ biến thành vui thú Địa ngục lại hóa Thiên đàng. Lăng Trung Ngọc bảo Cảnh Quyên Quyên đi tìm hạnh phúc liệu y tìm được chăng?”
Lăng Trung Ngọc chú ý nhìn nàng hỏi :
- Lãnh cô nương! Cô nương đang nghĩ gì vậy?
Lãnh Sương Quân đáp :
- Chà! Tiểu muội nghĩ thương cho thiếu nữ kia... Bao giờ đại ca ra biển?
Lãnh Sương Quân nói hai câu chẳng ăn nhập gì với nhau. Lăng Trung Ngọc sửng sốt tự hỏi :
- “Chẳng lẽ nàng thay đổi chủ ý rồi chăng?”
Đoạn chàng đáp :
- Vào khoảng sau đây hai tháng.
Lãnh Sương Quân lại hỏi :
- Đại ca định ra biển ở bến nào?
Lăng Trung Ngọc đáp :
- Ta chuẩn bị từ một hải cảng dưới chân núi Lao Sơn ở Thành đảo để ra biển. Sao? Cô nương có muốn đi với ta không?
Lãnh Sương Quân lắc đầu mỉm cười nói :
- Không! Tiểu muội muốn giúp ca ca đi nghe ngóng tin tức Cảnh Quyên Quyên. Vạn nhất mà trong vòng hai tháng tiểu muội thăm dò được tin y lạc lõng nơi đâu sẽ đến chân núi Lao Sơn để gặp đại ca.
Nàng ngừng lại một chút rồi nói tiếp :
- Nhưng hy vọng này rất mong manh! Không chừng đại ca ra biển rồi trở về sẽ tính.
Dứt lời nàng khẽ rút tay khỏi bàn tay Lăng Trung Ngọc hỏi :
- Trong thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không giải tán. Chúng ta hãy chia tay từ đây. Đại ca còn gì muốn nói không?
Lăng Trung Ngọc cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/54845/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.