Lăng Trung Ngọc chợt nhớ tới Lãnh Sương Quân. Chàng liền tiếp tục hành trình đi về phía núi Thanh Thành.
Núi Thái Hà cách núi Thanh Thành rất xa. Lăng Trung Ngọc đi mấy ngày liền không tắm gội, đầu tóc bơ phờ, quần áo tả tơi, chẳng khác gì một gã ăn xin, khiến cho người đi đường đều chú ý, nhưng chàng cũng mặc kệ chẳng lý gì đến ai.
Chàng qua sông Hoàng Hà xuyên qua hai tỉnh Hồ Nam, Hồ Bắc tiến vào tỉnh Tứ Xuyên, nhằm nẻo Thanh Thành mà đi.
Một hôm Lăng Trung Ngọc đi gần tới nơi, còn cách núi Thanh Thành chừng năm sáu chục dặm đường, chàng nhớ tới những cảnh ngộ mà mình nào là thù lớn chưa trả, nào là thân thế quạnh hiu, vũ trụ bát ngát ai là tri kỷ? Bất giác chàng cất tiếng hát ngao.
Đột nhiên có hai người kỵ mã đi tới trước mặt chàng. Kỵ sĩ ngồi trên lưng ngựa nghe chàng vừa hát ngao vừa cười rộ, bất giác để ý nhìn chàng thấy quần áo lôi thôi, tay cầm thiết trượng liền la lên một tiếng quái gở ruổi ngựa chạy về phía trước ra chiều khiếp sợ.
Lăng Trung Ngọc biết là trên chốn giang hồ, tin tức truyền đi rất mau. Tuy chàng mới về Trung Nguyên gần nửa tháng, nhưng việc chàng đả bại Linh Trí thượng nhân, tỷ đấu với Bát Tý Thần Long tất nhiên đã đồn đại khắp nơi. Cái tên Kim Xà sứ giả hẳn đã in sâu vào nhân sĩ võ lâm đồng thời hành vi quái gở của chàng khiến cho đồ đệ chính phái phải sợ hãi phần nào.
Lăng Trung Ngọc trong lòng đang phiền muộn, chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/54841/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.