Võ học mênh mang không biết đâu là bờ là bến. Lăng Trung Ngọc lựa chọn những yếu quyết tối quan trọng giảng giải cho Long Chính Phong vài chục khẩu quyết.
Trí nhớ của Long Chính Phong rất tốt, chàng chỉ giảng mấy lượt là gã thuộc lòng ngay.
Trong vòng nửa tháng gã thu lượm được kết quả rất khả quan so với những điều sở học mấy năm trước bằng những chiêu thức rối loạn phức tạp nay đã hơn nhiều.
Lăng Trung Ngọc truyền thụ xong nói :
- Ngươi ráng sức tự rèn luyện lấy tất có cơ thành tựu. Ta đi đây!
Rồi không chờ Long Chính Phong trả lời chàng bật lên tràng cười ha hả ngâm câu thơ :
Tung hoành đây đó gươm cùng trượng.
Ngoảnh mặt lên trời giọng hát ngao.
Lăng Trung Ngọc phất tay áo một cái vọt người đi. Tiếng cười chưa dứt mà bóng sau lưng chàng đã khuất dạng vào trong rừng rậm.
Long Chính Phong vẫn còn nghe tiếng cười vọng lên không. Gã lẩm bẩm :
- Lăng đại hiệp đúng là một kỳ nhân!
Tần Tố Hà thở dài nói :
- Y là một quái nhân, một quái nhân cô độc...
Lăng Trung Ngọc chia tay cùng Long Chính Phong rồi, trong lòng rất phiền muộn. Chàng ám trợ cho gã nổi danh tức là gián tiếp tác hợp cho gã thành duyên đôi lứa với Tần Tố Hà. Chàng rất lấy làm đắc ý về việc này nhưng lại buồn cho thân thế mình cô độc nay đây mai đó phiêu bạt giang hồ, không khỏi bâng khuâng trong dạ.
Lăng Trung Ngọc không hiểu tại sao hình bóng Lãnh Sương Quân cứ hiển hiện lên trong đầu óc, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/54837/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.