Địch Bình Thạch thấy Giang Mỹ Linh đến bên Hoa Quang đại sư, không kịp suy nghĩ gì nữa, cho là bất lợi. Y rung tay một cái. Một tia thần quang đen sì rít lên veo véo bắn về phía nàng. Đó là cây Thiên Sơn thần mang.
Giang Mỹ Linh cười lạt một tiếng vung kiếm lên chém cây Thiên Sơn thần mang làm hai đoạn.
Địch Bình Thạch giật mình kinh hãi. Bỗng thấy thanh quang lấp loáng.
Giang Mỹ Linh đã đến trước mặt. Nàng cười lạt nói :
- Tiểu nữ muốn thử Thiên Sơn kiếm pháp của các hạ.
Địch Bình Thạch ra chiêu “Huyền Ô Hoạch Sa”, thanh Du Long kiếm vung ra.
Hai kiếm giao nhau đánh choang một tiếng. Tia lửa bắn tung tóe.
Thanh bảo kiếm của Giang Mỹ Linh hàn quang rực rỡ. Thanh Du Long kiếm của Địch Bình Thạch bị mẻ một miếng.
Địch Bình Thạch ngẩn người ra. Chiêu thứ hai chưa phóng tới, đột nhiên thấy gió lạnh quét vào mặt, khí lạnh thấm vào da, hai mắt cay sè. Y vừa lỏng tay một chút, thanh Du Long kiếm liền bị Giang Mỹ Linh đoạt mất.
Hoa Quang đại sư giương mắt lên hỏi :
- Thí chủ phải chăng là con cháu nhà họ Giang?
Lão hất cà sa một cái. Nhưng mũi mai hoa chấm cắm vào, rớt xuống lả tả như mưa.
Đại thanh khí công của lão trên đời có một không hai. Tuy áo cà sa cắm đầy mũi Mai Hoa châm mà không một mũi nào đâm vào tới da thịt lão.
Giang Mỹ Linh đáp :
- Đại sư đã nhận ra lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316179/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.