Ngụy Tô vừa kinh hãi vừa tức giận, bụng bảo dạ :
- “Bất luận thế nào ta cũng phải liều mạng chiến đấu. Không thể để chúng thương hại đến Quyên muội”.
Chàng vung trường kiếm lên không chờ bọn chúng đến nơi đã tiến đánh trước.
Lăng Trung Ngọc khen thầm :
- “Thằng lỏi này khá đây! Ta giao phó Quyên muội cho gã quả đã không lầm”.
Nên biết Ngụy Tô tuy được chân truyền về môn kiếm pháp của phái Thiên Sơn, nhưng công lực của gã còn nông cạn. Dù lấy một chọi một cũng chưa chắc ăn đứt, mà bây giờ một mình gã phải địch với hai người thì quyết nhiên chẳng thể nào chống chọi được với Bạch Lương Ký và lão họ Hàn.
Về điểm này Lăng Trung Ngọc đã hiểu rồi, mà Ngụy Tô cũng biết thế.
Lăng Trung Ngọc ẩn trên ngọn cây lạnh lùng theo dõi. Giả tỷ chàng là tình địch của Ngụy Tô thì chỉ cứu một mình Cảnh Quyên Quyên đem đi rồi để mặc Ngụy Tô ở lại. Gã có lọt vào tay địch nhân hay không, chàng cũng chẳng cần lý gì đến.
Bạch Lương Ký còn ở ngoài xa hơn mười trượng chưa tiếp xúc với Ngụy Tô.
Đột nhiên hắn ọe một tiếng rồi bao nhiêu thực vật nôn ra hết.
Lão họ Hàn giật mình kinh hãi, vội hỏi :
- Bạch đại ca! Đại ca làm sao thế?...
Lão chưa dứt lời chợt thấy bụng đau sôi lên ùng ục. Hắn cũng ọe lên một tiếng và nôn ra hết. Cả nước máat nước mũi cũng trào ra. So với Bạch Lương Ký, lão còn thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316166/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.