Đêm đã sang canh ba, ánh trăng tàn đã xế về tây. Bầu trời mây kéo đen nghịt từ bốn mặt tám phương, dần dần khuất bóng trăng.
Bọn Lăng Trung Ngọc sau khi điều dưỡng một hồi, mặc áo dạ hành len lén nhảy ra khỏi phòng nhằm phía Tây nam mà chạy.
Lúc này bốn bề im lặng như tờ. Trên đường vắng tanh không có một người qua lại.
Bọn Lăng Trung Ngọc thi triển khinh công tuyệt đỉnh chạy như sao sa chớp nhoáng.
Sau chừng một giờ thì đến dưới chân một trái núi hùng vĩ.
Lăng Trung Ngọc dừng bước quay lại hỏi Địch Long :
- Giữa hai trái núi lớn này có một khe núi. Chắc đó là hang Quỷ Khốc. Không hiểu có đúng không?
Địch Long chú ý nhìn vào hang thì thấy hai tòa núi cực kỳ hùng vĩ đóng ở hai mặt nam bắc. Khoảng giữa là một hang núi rất dài. Có một đường thông vào hang núi.
Lão ước lượng hai ngọn núi này ít ra là cao đến mấy chục trượng. Vách núi thẳng tắp như dao cắt. Tuy những người khinh công tuyệt thế cũng khó lòng vượt lên được.
Địch Long gật đầu đáp :
- Có lẽ đúng là hang núi này đây.
Lăng Trung Ngọc vận hết mục lực nhìn vào thì thấy hang sâu không thể dòm tới tận đầu kia được. Một màu tối om khiến cho hang núi thêm phần khủng khiếp.
Long Chính Phong nói :
- Tiếng đồn không ngoa. Quả nhiên đây là một hang quỷ.
Địch Long xua tay khẽ nói :
- Đừng ai lên tiếng! Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316120/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.