Chương trước
Chương sau
Ba đạo thanh âm cùng vang lên, tam viện trưởng cùng lúc tiến tới hỏi, giọng điệu cực kỳ gấp gáp. Đùa sao, Cửu phẩm Võ hồn, thiên phú siêu quần nếu trưởng thành thì có thể thành Võ Thánh, ai chẳng muốn làm vi sư của một Võ Thánh cơ chứ.

" Tiểu hữu, nếu ngươi gia nhập Chiến Vương Viện của ta, ta sẽ giúp ngươi trong thời gian ngắn có thể đứng đầu trong Bá Vương Bảng."

Đà Lôi Viện Trưởng kích động nói, gã nắm lấy đôi tay mập mạp của Nam Cung Vũ, song nhãn ngập tràn sự mong đợi. Nếu có tên nhóc này gia nhập, Bá Vương Bảng nhất bảng chẳng phải là của phân viện Chiến Vương của gã hay sao!

" Đà Lôi, ngươi nghĩ chỉ có một mình ngươi có thể khiến tiểu hữu đứng đầu Bá Vương Bảng hay sao!"

" Tiểu hữu, ngươi thấy gia nhập Phi Ưng Viện của ta thế nào?"

Phùng Hằng Viện Trưởng giận dữ nói, gã huých vai đẩy Đà Lôi Viện Trưởng sang một bên, sau đó nhìn Nam Cung Vũ cười hề hề nói. Hừ, tên nhóc này phải gia nhập phân viện của ta!

" Hai người các ngươi có thôi đi hay không? Lớn tuổi rồi mà còn tranh giành như đám hậu bối!"

Thẩm Yên xoắn tay áo, hung tợn quát lên. Nàng là viện trưởng nữ duy nhất của Học Viện Bá Vương, nhưng tính cách thì lại...

" Chẳng lẽ để hắn gia nhập vào phân viện của ngươi?"

Đà Lôi cùng Phùng Hằng hai người đồng thanh đáp, đáy mắt hiện lên sự khinh thường. Từ thuở khai sơ, phân viện Hoa Đào có bao giờ thu nhận nam nhân, ngươi nghĩ bọn ta là kẻ ngu sao!

" Cũng không phải là không thể! Vị tiểu hữu này, người có nguyện ý gia nhập phân viện của ta hay không? Ta không chỉ giúp ngươi đứng đầu trong Bá Vương Bảng, thậm chí giúp ngươi có thể quen được vô số nữ tử trong phân viện của ta."

Thẩm Yên xoa xoa cằm, nàng nhẹ giọng nói ra điều kiện của mình khiến hai vị viện trưởng kia nghe xong liền muốn phun một ngụm. Cmn, cái này cũng được nữa hay sao!

" Không được, tiểu hữu nhất định phải gia nhập vào phân viện Chiến Vương của ta!"

Đà Lôi ôm lấy cánh bên cánh tay mập mạp của Nam Cung Vũ, ngữ khí thập phần kiên quyết, căn bản không có ý thương lượng.

" Sao lại gia nhập phân viện của ngươi! Tiểu hữu phải gia nhập vào phân viện Phi Ưng của ta!"

Phùng Hằng ôm lấy cánh tay còn lại, thanh âm cũng kiên quyết không kém.

" Hừ, hai ngươi tránh ra! Người này phải vào phân viện của lão nương."

Thẩm Yên ôm lấy phần cổ, bầu ngực to tròn của nàng in lên trên đầu của Nam Cung Vũ, giọng điệu cứng rắn tỏ ý không từ bỏ.

Và rồi, nơi khảo hạch Võ Hồn của thí sinh trở thành chỗ tranh giành đệ tử của ba phân viện, Nam Cung Vũ bị ba người giành qua giật lại, cơ thể béo ú lung lay, mặt mày ngu ra, miệng câm như hến.

Đám người chấp sự đường cũng không biết làm gì hơn, bọn họ chỉ có thể thở dài bất lực nhìn ba người này giành người như giành tình nhân, chẳng câu nệ tiểu tiết gì cả!

Đằng xa, Bắc Minh Dạ cùng với Mặc Lâm nhếch nhếch môi, mày kiếm nhướng lên, cười không ra cười. Cái quái gì thế này, chỉ có một cái Cửu phẩm Võ Hồn mà tranh nhau như vầy, chẳng lẽ hai cái Bát Phẩm kia không khiến các người chú ý sao!

Hiển nhiên những người mang Thất phẩm cùng Bát phẩm Võ hồn cũng khó hiểu nhìn ba vị viện trưởng, chẳng lẽ bọn hắn thức tỉnh mấy phẩm cấp này là đồ bỏ hay sao, các người không hỏi han gì tới vậy!

Oành... oành... oành...

Tranh giành không được, cả ba người quay ra đánh nhau, tu vi Võ Tướng bành trướng lao vào như thiêu thân, ra quyết định nếu ai thắng thì có quyền giành được Nam Cung Vũ. Bọn họ đánh nhau đến trời long đất lở, võ kỹ tung ra oành oành khiến quảng trường bỗng chốc trở nên hỗn loạn.

" Tất cả ngừng tay!"

Bất chợt, một đạo thanh âm hùng hồn vang lên, nó như một tiếng sấm dội khiến cả ba vị phân viện trưởng đang hăng máu lập tức dừng lại, cả ba giận dữ nhìn nhau, không cam lòng mà rút tay lại, yên tĩnh đứng đằng sau chấp sự đường.

Bọn người chấp sự đường cũng thở phào một hơi, xem ra ngoài vị kia không ai có đủ bản lĩnh để ngăn cản ba vị viện trưởng tính nóng như kem này, một câu không hợp liền quay ra choảng nhau.

" Người tiếp theo."

Chấp sự đường lên tiếng, hiển nhiên kỳ khảo hạch vẫn còn tiếp tục, Nam Cung Vũ cũng đã qua màn khảo hạch này, hắn bước tới một góc, ngồi bệch xuống đất mà hướng về chỗ đám người của Bắc Minh Dạ.

" Lục Sắc! Võ Hồn Tứ Phẩm! Qua."

" Lam Sắc! Võ Hồn Ngũ Phẩm! Qua."

" Lục Sắc! Võ Hồn Tứ Phẩm! Qua."

" Lam Sắc! Võ Hồn Ngũ Phẩm! Qua."

" Tử Sắc! Võ Hồn Lục Phẩm! Qua."

" Lam Sắc! Võ Hồn Ngũ Phẩm! Qua..."

Kỳ khảo hạch lại tiếp tục, người người lần lượt tiến lên phía trước, màu sắc của Võ Hồn Bia cũng thay đổi không ngừng, chuỗi thí sinh cũng nhanh nhanh qua đi. Tuy nhiên, ba vị viện trưởng lão kia lại không bình thường, họ đưa song nhãn giận dữ của mình nhìn nhau, tỏ ý không khuất phục, thế nhưng người kia đã lên tiếng, bọn họ cho dù có gan nhưng cũng không to đến nổi làm loạn nơi này thêm một lần nữa!

Dần dần người cũng đi qua, thí sinh qua ải gần như toàn bộ, vẫn như cũ có một vài tên lạc vào, mong mỏi Võ Hồn Bia bị hư hao mà vượt qua, tuy nhiên số trời định sẵn, bọn họ không có cửa. Gần hơn 10 vạn người đi qua, lại có thể xuất hiện thêm 3 cái Thất phẩm Võ Hồn, Lục phẩm cũng lên tới vài chục, tuy nhiên vẫn chưa nhìn thấy được Bát phẩm hay Cửu phẩm.

Ba vị phân viện trưởng nhìn cũng gật gật đầu, xem ra năm nay thiên tài cũng không ít, gần 8 phần đã vượt qua kỳ thi, trong số đó cũng có người có song sinh võ hồn, tuy nhiên vẫn còn là hiếm gặp, nhưng nếu so sánh với Bát phẩm hay Cửu phẩm vẫn còn kém xa.

Lượt thử sức của Bắc Minh Dạ cũng gần tới, trước mặt hắn chỉ còn có vài người, trong số đó có cả Mặc Lâm, thế nhưng trong khi chờ đợi, Bắc Minh Dạ không kiềm được mà truyền âm hỏi Ánh Nhi:

" Ánh Nhi, nàng ắt hẳn cũng có thông tin về phân viện của Học Viện Bá Vương đúng không?"

Ánh Nhi gật đầu, nàng lập tức trả lời hắn:

" Phân Viện của Học Viện Bá Vương là nơi hội tụ các thiên tài khắp Nam Kỳ, sau khi đệ tử nội môn có thành tích tốt liền được đề lên làm ứng cử viên, nếu được các vị viện trưởng phân viện chú ý đến hay tỏ ý mời gia nhập thì người đó có thể trở thành đệ tử tinh anh. Đệ tử tinh anh có thể tiếp xúc với các vị cao tầng trong học viện, cũng như tiếp xúc với các loại võ kỹ tốt nhất, được bồi dưỡng gần như tốt nhất chỉ thua kém so với đệ tử hạch tâm. Tuy nhiên, đệ tử tinh anh cũng là lực lượng nòng cốt của cả một học viện."

" Trong Học Viện Bá Vương có tổng cộng bốn phân viện, bao gồm Phân Viện Chiến Vương, Phân Viện Phi Ưng, Phân Viện Hoa Đào và cuối cùng là Phân Viện Thần Phong. Thế nhưng, trong số bốn phân viện này thì phân viện Thần Phong được cho là bí ẩn nhất trong Tứ Đại Phân Viện."

" Cuối cùng là Bá Vương Bảng, là bảng xếp hạng của thiếu niên thiên tài của Học Viện Bá Vương, bảng xếp hạng này dành cho người dưới 18 tuổi, tư chất tốt và thường là Võ Sư Cảnh trở lên. Dĩ nhiên bảng xếp hạng này sẽ thay đổi ba năm một lần, cũng tức là một kỳ tuyển sinh diễn ra sẽ có một kỳ tỷ võ, dĩ nhiên kỳ tỷ võ đó sẽ đánh giá năng lực."

" Ai có mặt trên Bá Vương Bảng sẽ được học viện cũng cấp tài nguyên tương đương với đệ tử tinh anh, top 10 người đứng đầu là hạch tâm đệ tử. Nếu ai có đủ khả năng, thiên tư siêu quần, có thể độc tôn Bá Vương Bảng là bình thường, chẳng hạn như năm nay, người đứng đầu Bá Vương Bảng là Võ Tông Cảnh, mười tám tuổi, võ hồn Bát Phẩm."

Ánh Nhi giải thích một tràng dài, Bắc Minh Dạ cũng dần dần hiểu ra, có lẽ những lời nói mà nữ nhân Võ Minh Nguyệt đã đề cập tới lúc trước, ắt hẳn là những thứ thế này! Xem ra lần này dù không muốn hắn cũng phải chú ý tới cái Bá Vương Bảng.

" Quên nhắc thiếu gia, người nắm giữ top của Bá Vương Bảng có thể bị người khác khiêu chiến, dĩ nhiên phải qua được sự đồng thuận của tổng quản và viện trưởng phân viện."

Ánh Nhi lập tức nhắc nhở.

" Ta hiểu rồi, cám ơn nàng nhiều lắm!"

Bắc Minh Dạ gật gật đầu, hắn cũng hiểu cái đạo lý này. Giữa thế giới cá lớn nuốt cá bé, thực lực lên ngôi, chuyện khiêu chiến này diễn ra như cơm bữa, trừ phi thực lực của ngươi khiến ai ai cũng phải kiêng dè!

Bắc Minh Dạ cùng Ánh Nhi hàn huyên một hồi, người người trôi đi, chẳng mấy chốc đã đến người đứng phía trước hắn, là Mặc Lâm.

" Người tiếp theo."

Thanh âm của chấp sự vang lên.

" Ta đi trước đây!"

Mặc Lâm quay đầu lại nói, đáp lại lời của hắn là cái gật đầu của Bắc Minh Dạ.

Mặc Lâm đi lên, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên Võ Hồn Bia, hai mắt nhắm lại, toàn thân thả lỏng hết mức có thể.

Bắc Minh Dạ cũng chú ý tới, hắn đưa mắt nhìn vào sắc màu mà Võ Hồn Bia sắp chuyển đổi, vẻ mặt có chút chờ mong.

Chíu...

Võ Hồn Bia sáng lên, một màu vàng chói lóa xuất hiện bên trên mặt thạch.

" Kim Sắc! Võ Hồn Thất Phẩm! Qua."

Chấp sự đường lạnh lùng nói, sau đó ghi danh ngạch vào trong sổ sách.

Mặc Lâm xoay người, vẻ mặt tự tin cười một cái, sau đó bước qua khỏi chỗ khảo hạch, trước khi đi qua hắn không quên cúi đầu chào ba vị phân viện trưởng.

Ba vị phân viện trưởng cũng gật đầu một cái coi như chào hỏi, sau đó lạnh lùng dõi theo diễn biến của kỳ khảo hạch.

" Người tiếp theo."

Lần này là tới lượt của Bắc Minh Dạ, hắn bước từng bước chân thanh thản, nét mặt hờ hững, song nhãn màu vàng đồng tựa kim quang chói lóa, hắc y tung bay nhẹ nhàng theo mỗi bước chân.

" Để tay lên chúng."

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn để tay nhẹ nhàng lên Võ Hồn Bia, sắc thái không hề lay động, tựa như việc kiểm tra này đối với hắn rất bình thường.

Chíu...

Một màu tím sáng lóa trước mắt Bắc Minh Dạ, chấp sự đường gật đầu đưa viết lên giấy, chuẩn bị viết tên.

" Khoan đã."

Bất chợt Phùng Hằng đứng sau lưng gã lên tiếng, tên chấp sự đường khó hiểu quay đầu định hỏi, tuy nhiên chưa kịp nói gì thì Phùng Hằng đã nói tiếp:

" Ngươi nhìn Võ Hồn Bia đi."

Tên chấp sự cũng chú ý tới Võ Hồn Bia, lần này màu sắc của nó thay đổi thành màu vàng khiến gã ta giật mình, đưa nét bút vào định sửa lại thì...

" Là Huyết Sắc!!!!"

Thanh âm ai đó vang lên khiến hắn ngừng bút, gã đưa mắt nhìn lại một lần nữa, tuy nhiên lần này gã nghẹn họng trân mắt, vẻ mặt không dám tin.

Ba vị viện trưởng sau lưng gã cũng giật cả mình, bọn họ theo dõi nhất cử nhất động của tấm bia này, hiển nhiên việc sắc màu của Võ Hồn Bia thay đổi cũng bị bọn họ thu vào trong mắt.

" Chẳng lẽ Võ Hồn Bia bị hư?"

Ba loại sắc màu chiếu sáng, đám người sau lưng Bắc Minh Dạ xì xào to nhỏ, vẻ mặt khó hiểu nhìn nhau. Đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến cảnh tượng này!

Hiển nhiên, ba vị viện trưởng cũng nghĩ tới khả năng này, lập tức kêu chấp sự đường tiến tới kiểm tra. Võ Hồn Bia chiếu lần lượt ba loại sắc màu, đây không phải là chuyện bất bình thường hay sao!

Tên chấp sự gật đầu, gã tiến tới chỗ của Bắc Minh Dạ, bảo hắn đưa tay rời khỏi Võ Hồn Bia:

" Ngươi bỏ tay ra thử xem!"

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn đưa tay rời khỏi Võ Hồn Bia, ngay lập tức nó liền tắt sáng, trở thành một tảng thạch cuội bình thường.

Tên chấp sự nhìn trên nhìn dưới, dòm trái dòm phải cũng không phát hiện dị tượng gì, thở phào một cái nhẹ nhõm. Xem ra không bị hỏng hóc gì!

" Ngươi đặt tay lên nó xem!" Tên chấp sự nói.

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn nhẹ nhàng để tay lên Võ Hồn Bia, lần này màu sắc vẫn chuyển thành ba màu như lúc đầu, và nó ngừng lại màu Huyết Sắc.

" Quái lạ, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Dị tượng lại xuất hiện, tên chấp sự khó hiểu gãi gãi đầu, hắn quay người lại định trưng cầu ý kiến của ba vị phân viện trưởng. Thế nhưng chưa kịp nói gì thì...

Bùm...

Một tiếng nổ đinh tai đứt óc vang lên sát bên cạnh, một cỗ khí lực tựa lựu đạn của Mỹ hất văng tên chấp sự khiến hắn bay ra vài thước. Toàn trường bên dưới thấy cảnh này cũng choáng ngợp, miệng há hốc đủ nhét quả trứng gà.

" Cái này!!!!"

Ba vị phân viện trưởng nhìn nhau không nói nên lời, Võ Hồn Bia bị vỡ là lần đầu tiên trong cuộc đời làm phân viện trưởng bọn họ chứng kiến đấy!

" Tiểu tử, ngươi thử lại với tấm bia khác xem!" Đà Lôi nhíu mày, trịnh trọng nói.

Bắc Minh Dạ cũng gật đầu nhận lời, hắn đi qua tấm bia bên cạnh, tay vẫn nhẹ nhàng đặt lên thành bia.

Bùm...

Vẫn là kịch bản cũ, tấm bia chiếu sáng ba loại màu rồi nổ tung thành đá vụn trước sự ngỡ ngàng của bao người, ngay cả Mặc Lâm điềm tĩnh thường ngày cũng trợn mắt nhìn.

Vù...

Bất chợt, một đạo thân ảnh đạp không đi tới khiến người người chú ý, khí tức cường đại bành trướng từ nội thể phóng ra khiến cả bọn hít sâu một hơi.

" Là Võ Vương..."

Cả đám trong lòng kinh hãi, có thể ngự không phi hành từ những người nắm giữ Võ Hồn loài chim, vậy thì cũng chỉ có Võ Vương võ giả mới có khả năng này.

Từ Võ Tướng cảnh đột phá Võ Vương cảnh, Hồn Lực hóa lỏng, có thể ngự không mà đi, võ giả Võ Vương Cảnh so với Võ Tướng Cảnh, thực chất không thể đem ra so sánh.

" Là vị viện trưởng của phân viện bí ẩn kia!"

" Chẳng phải hơn mấy chục năm qua phân viện kia không chiêu sinh hay sao!"

Mọi người nhao nhao lên trên không, một vị lão giả với mái tóc bạc phơ tung bay trong không gian, bộ râu trắng vuốt mượt mà, trên người mặc một bộ bạch y thuần sắc, nhìn tựa như cao nhân cái thế, ánh mắt sắc bén hờ hững khiến ai cũng phải kính sợ.

Ba vị phân viện trưởng cũng ngạc nhiên nhìn lão giả, không ai biết được lão lại xuất hiện vào thời khắc như thế này!

" Tiểu tử, thử cái này xem!"

Đùng...

Lão nhân lên tiếng, sau đó từ trong giới chỉ ném ra một cái Võ Hồn Bia khác, tuy nhiên Võ Hồn Bia này lại khác xa so với những loại võ hồn bia bình thường.

" Cái này là...?"

Bắc Minh Dạ ngước đầu lên hỏi, tuy nhiên đáp lại hắn lại là một đôi mắt lạnh nhạt, lão nhân nói:

" Ngươi cứ thử đi."

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn để tay lên trên tấm Võ Hồn Bia này, hiển nhiên ba loại màu sắc lại tiếp tục sáng lại, sau đó vẫn in màu đỏ. Tuy nhiên dị tượng bia vỡ nát lại không hề diễn ra, thay vào đó màu đỏ lại biết mất, tấm bia đột nhiên trở thành tấm thạch bình thường.

" Cái này..."

Chấp sự đường gãi gãi đầu, hắn không biết ghi kết quả như thế nào, đành đưa mắt lên trưng cầu ý kiến của vị lão nhân đang hoành không kia.

" Cứ ghi đại đi! Hắn vượt qua rồi!"

Nói xong lập tức thu lại tấm Võ Hồn Bia, sau đó rời đi trước ánh mắt ngơ ngác của toàn trường.

Bắc Minh Dạ cũng kinh ngạc, hắn không biết nói thế nào, đành phải chuyển mắt sang vị chấp sự trước mặt.

Tên chấp sự cũng không biết giải quyết ra sao, đành thở dài một hơi rồi lên tiếng:

" Kim Sắc! Thất Phẩm Võ Hồn! Qua."

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn bước qua kỳ khảo hạch, nhanh chân tiến vào bên trong trước ánh mắt ngờ vực của ba vị phân viện trưởng!

Ngay sau đó, kỳ khảo hạch lại tiếp tục diễn ra, sự viện trên cũng không thể làm gián đoạn kỳ khảo hạch lần này, tuy nhiên việc khảo nghiệm võ hồn lại thử bia, phải đích thân vị phân viện trưởng thần bí xuất hiện mới có thể giải quyết, đã dần lan truyền ra khắp cả Sài Thành.

...Còn tiếp...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.