Sáng sớm ngày hôm sau, cái ngày mà định mệnh kêu gọi giới trẻ của toàn bộ Nam Kỳ, các rhanh nam thiếu nữ lên đồ sẵn sàng cho một kỳ thi khốc liệt nhất, ba năm một lần, nếu như để vụt mất cơ hội lần này phải đợi tận ba năm, đó là điều thua thiệt nhất.
Ào... ào... ào...
Dòng người tấp nập, lũ lượt tiến đến Học Viện Bá Vương, ai ai cũng tán chuyện trên suốt chặng đường đi, cảm xúc hân hoang cùng với vô số biểu cảm hiện rõ trên gương mặt, có người tự tin ra mặt do bản thân đủ tiêu chuẩn vượt qua kỳ thi tuyển sinh, cũng có người nơm nớp lo sợ không may trượt khỏi kỳ thi.
Lúc này, Bắc Minh Dạ đang bình thản di chuyển tới trung tâm Sài Thành, kế bên hắn là Mặc Lâm. Đêm qua, khi Bắc Minh Dạ trở về Quân Lâm Khách Sạn, Mặc Lâm đã tỏ ý cùng đi chung tới Học Viện Bá Vương, Bắc Minh Dạ cũng gật đầu. Tuy nhiên khi hai con người này xuất hiện dưới đường lớn, vô số ánh nhìn đều hướng về phía bọn họ,
Hai người đi cạnh nhau, một người thì mặc hắc y lạnh lùng, cả người tĩnh lặng như bóng tối, song nhãn vàng đồng hờ hững nhìn phía trước, tâm tình không hề lay chuyển dù chỉ một chút, nhìn đã biết là người khó gần; người còn lại thì bạch y tiêu soái, tay cầm phong phiến, ánh mắt lấp lóe tiếu ý cùng với nụ cười khiến bao con tim thiếu nữ phải điên đảo.
Bắc Minh Dạ di chuyển không hề để ý tới xung quanh, hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698232/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.