Chương trước
Chương sau
Đêm hôm đó, Bắc Minh Dạ sau khi ăn uống no say, hắn ngã người ra ghế, vẻ mặt thỏa mãn như con thú bị bỏ đói lâu ngày được ăn no đủ.

Uyển Ngọc Khanh cũng đã ăn xong, nàng nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn và để chén dĩa vào bồn nước.

Bắc Minh Dạ thấy thế cũng mò đến, hắn ôm lấy Uyển Ngọc Khanh từ phía sau lưng, đôi tay vẫn như cũ chui vào bên trong váy mà tìm đến đôi gò bồng hùng vỹ kia. Bên dưới, tiểu huynh đệ của hắn cũng cương lên, nó làm đáy quần hắn cộm lên một cục kề sát với cặp mông căng tròn của nàng.

" Từ từ, mẫu thân dọn dẹp hết bát dĩa rồi hãy làm chuyện đó. Con chờ ta chút nhé!"

Uyển Ngọc Khanh xoay người yêu thương nói.

" Nhưng con muốn bây giờ cơ!"

Bắc Minh Dạ lắc đầu. Hắn nhẫn nhịn từ lúc bước vào nhà rồi, chờ đợi bữa tối xong cũng mất cả tiếng đồng hồ. Nếu bắt hắn nhịn thêm nữa cũng được nhưng thằng em của hắn thì không thể nhịn nha.

" Thôi được, con tự làm nha. Mẫu thân còn phải rửa bát."

Uyển Ngọc Khanh đành phải chiều hắn, nàng tiếp tục việc rửa chén bát, mặc kệ hắn làm gì thì làm.

" Tuân lệnh mẫu thân đại nhân!"

Bắc Minh Dạ vui sướng reo lên. Hắn lập tức cởi phăng chiếc quần, dương vật dài 20cm hùng dũng vươn ra hết cỡ. Sau đó hắn ngồi xuống, nhẹ nhàng dùng tay cởi lấy nội khố của Uyển Ngọc Khanh.

Hít...

Hít sâu một hơi để ngửi lấy mùi hương nồng kia, Bắc Minh Dạ liền đưa đầu tới, hắn úp mặt vào đôi gò bồng căng tròn bóng bẩy kia.

Uyển Ngọc Khanh thấy vậy cũng không phản ứng gì, nàng dường như đã quá quen thuộc với hành động dâm dục này nên chẳng quan tâm gì mấy, vẫn tiếp tục công việc rửa bát của mình, tuy nhiên âm hộ của nàng đang bắt đầu tiết ra những giọt âm thuỷ đi về phía cửa mình.

Chụt...

Không thể chờ đợi thêm, Bắc Minh Dạ hôn lên hai cánh hoa kia, sau đó đưa lưỡi vào ngọ nguậy bên trong âm hộ của Uyển Ngọc Khanh, hạt đậu nhỏ cũng không thể thoát khỏi số phận bị hắn trêu đùa trong miệng mình.

Ưm... ưm... ưm...

Uyển Ngọc Khanh rên lên ba tiếng, nàng vội chống tay lên thành bồn, mông nàng đưa ra sau một cách không tự chủ, chiếc lưỡi ranh ma kia đang quấy phá nơi tư mật của nàng khiến cơ thể nàng dần dần nóng lên, bên dưới bắt đầu rỉ nước liên tục.

Chụt... chụt... chụt... sột soạt... chụt... chụt... chụt... sột soạt...

Như một đứa trẻ lần đầu được nếm thử nơi tư mật của nữ nhân, Bắc Minh Dạ điên cuồng mút lấy, đầu lưỡi hắn đánh bem bép lên hai mép rãnh khiến chúng đỏ ửng, hạt đậu nhỏ cũng bị hắn mút tới nổi đỏ chót và cương lên, dâm thuỷ từng giọt từng giọt chảy vào miệng hắn.

Ưm... hơ... hơ... hơ... ah... ưm... ưm... ưm...

Uyển Ngọc Khanh lấy một tay che miệng, một tay nàng chống lên thành bồn. Nàng cố gắng không phát ra tiếng rên lớn nhưng nàng làm vậy chẳng khác nào đang kích thích con thú hoang dại kia.

Chụt... chụt... chụt... chụt... sột soạt... chụt... sột soạt... sột soạt... chụt... chụt...

Bắc Minh Dạ mút nhanh hơn, hắn như muốn nuốt cái âm hộ của mẫu thân hắn vào trong miệng, lưỡi ngọ nguậy ngày một sâu, thỉnh thoảng liếm dài một đường từ âm hộ đến gò mu khiến chúng dính chút nước bọt của hắn, cái hột nhỏ còn bị hắn dùng răng cạ cạ nhẹ nhàng.

Hơ... hơ... hơ... mẫu thân... mẫu thân ra mất Dạ ơi... ah... ưm... ưm... hơ... mẫu thân ra... mẫu thân raaaaaa...

Uyển Ngọc Khanh không chịu được nữa, nàng vội lấy tay khoá van nước rồi tiết thân ngay lập tức. Toàn thân nàng co giật rồi xụi lơ, nàng ngã khuỵu ra đất.

Ực... ực... ực...

Nuốt hết đống hương dịch thơm ngon mà Uyển Ngọc Khanh tiết ra, Bắc Minh Dạ khàn giọng nói:

" Con đã làm cho người sướng rồi! Người cũng làm con sướng đi!"

Sau đó đưa khúc côn thịt của mình tới trước mặt của Uyển Ngọc Khanh.

Dư âm cao trào vẫn còn, Uyển Ngọc Khanh hít thở từng hơi mạnh. Nhìn thấy khúc côn dài đưa tới trước mặt mình, nàng đưa mắt liếc hắn một cái yêu kiều rồi cầm tay vuốt ve dương vật, miệng nàng hé ra hôn lên đầu rùa.

Chụt...

Ah...

Bắc Minh Dạ rên lên một tiếng, hắn đưa tay xuống xoa nắn bầu ngực của Uyển Ngọc Khanh với đầy đủ hình dạng.

Chụt... chụt... chụt...

Uyển Ngọc Khanh hôn chụt chụt vài cái lên đầu rùa, sau đó nàng đưa lưỡi ra liếm từng đoạn thịt trên thân côn, hai hòn bi của hắn cũng được nàng dùng ngọc thủ nõn nà mà vuốt ve một cách thành thục.

Ah... con muốn nhấp vào trong miệng của người... há miệng ra...

Bắc Minh Dạ đê mê, hắn liền nói trong cơn sướng khoái.

Uyển Ngọc Khanh nghe vậy lập tức há rộng miệng, để hắn đưa dương vật của hắn vào nhấp trong khoang miệng của mình.

Ọt... ọt.. ọt...

Ah... vẫn ấm nóng như ngày nào... khoang miệng của người vẫn là số một... không khác gì so với cô bé của người tí nào...

Bắc Minh Dạ ấn đầu nàng mà nhấp từng cái một, vừa nhấp hắn vừa rên từng tiếng.

Uyển Ngọc Khanh nhắm mắt chịu trận, nàng để hắn dùng dương vật khai thông cổ họng của mình, thậm chí nàng còn dùng lưỡi xoắn quanh thân côn, hai tay xoa nắn hai viên bi để hắn có thể sướng thêm một chút.

Ọt... ọt... ọt...

Con muốn ra rồi... miệng người tuyệt vời quá...

Ọt... ọt... ọt...

Con ra đây... con raaaaaa...

Bắc Minh Dạ liền nhấp nhanh, hắn nhấp từng cú lút cán để hai hòn vi đập bem bép vào khoé môi của Uyển Ngọc Khanh, sau đó rùng mình mà hắn hết vào trong.

Khụ... khụ... khụ...

Tinh dịch của hắn bắn thẳng vào cổ họng làm Uyển Ngọc Khanh bị sặc, nàng nhả dương vật của hắn ra mà ho khụ khụ vài tiếng.

Bắc Minh Dạ nghe thấy nàng ho liền vội ngồi xuống, đưa tay vuốt vuốt tấm lưng của nàng, hắn lo lắng hỏi:

" Mẫu thân, người có sao không?"

Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của hắn, Uyển Ngọc Khanh bật người dậy. Nàng đẩy hắn ngã ngửa ra sàn, nhanh chóng lột bộ váy ngủ ra. Nàng ngồi trên mình hắn, cầm lấy dương vật của hắn để ngay vào cửa miệng âm hộ của mình rồi từ từ ngồi xuống.

Ah....

Bắc Minh Dạ bất ngờ trước hành động của nàng, nhưng nhanh chóng rên lên một tiếng. Dương vật hắn đang bắt đầu đi vào một u cốc chật chội, từng mép thịt chèn ép ma sát lên thân côn.

Ưm...

Uyển Ngọc Khanh sao mà không sướng, nàng chậm rãi ngồi xuống, dương vật hắn như một cái mũi khoan bằng thịt đâm dần dần vào sâu bên trong nàng.

Bạch...

Tiếng bạch vang lên, dương vật to dài của Bắc Minh Dạ cuối cùng cũng đụng đến cánh cửa thần thánh kia, cả hai người không nhịn được mà run lên một cái.

Uyển Ngọc Khanh cúi người xuống hôn hắn, hông nàng nhấp trên khúc thịt đó từng nhịp chậm rãi.

Bạch... bạch... bạch... ưm... ưm... ưm... chụt... chụt... ưm... ưm...

Bắc Minh Dạ cũng đón nhận nụ hôn của nàng, hai người hôn nhau đắm đuối, hai chiếc lưỡi xoắn vào nhau như hai con mãng xà, hông hắn đẩy ngược lên khiến da thịt hai người chạm nhau vang lên tiếng bạch bạch.

Bạch... bạch... bạch...

Hơ... hơ... hơ... ư... ư... hơ... hơ... bạch... ah... hơ... hơ... ư... ư...

Uyển Ngọc Khanh hôn hắn một lúc lâu, nàng liền đưa người dậy, hai tay chống lên ngực hắn mà nhấp từng cái một. Nàng đưa mông mình lên cao rồi ấn mạnh xuống, đầu rùa dội vào cánh cửa khiến nàng sướng đến mê muội đầu óc.

Bạch... bạch... bạch...

Hừ... hừ... hừ...

Bên dưới, Bắc Minh Dạ nằm đó nhắm mắt hưởng thụ. Hai tay hắn đưa lên ngực nàng mà xoa bóp, có lẽ việc chơi đùa với bầu ngực hùng vĩ kia không làm hắn buồn chán tí nào cả.

Hơ... hơ... ah... hơ... hơ... ư... hơ... ah... hơ... hơ... ư... ư... ư...

Như một nữ kỵ sĩ, Uyển Ngọc Khanh nhấp nhanh liên tục. Khuôn mặt sung sướng vì khoái cảm, khoé miệng đang chảy ra từng dòng hỗn hợp dịch thuỷ của hai người, khoe mắt ươn ướt với phiến má hồng hào. Bên dưới, âm thuỷ tràn ra ngày một nhiều, nó phủ trắng hoàn toàn thân côn của Bắc Minh Dạ khiến nó ra vào một cách dễ dàng.

Bạch... bạch... bạch...

Hừ... hừ... xem ra người sắp ra nữa rồi... hừ... con không kiềm chế thêm nữa... hừ... ra cùng con đi...

Nghe tiếng thở dốc của Uyển Ngọc Khanh, Bắc Minh Dạ hừ hừ nói. Từ nãy tới giờ hắn cũng sướng không kém, từng thớ thịt bên trong bóp nghẹt thân côn của hắn, chúng ma sát liên tục khiến hắn sướng đến từng sợi thần kinh.

Nắm lấy hông của Uyển Ngọc Khanh, hắn giúp nàng nhấp nhanh từng cái một.

Hơ... ah... ư... ư... khoan... chậm... chậm lại... ư... hơ... hơ... ah... ư... ư... ư... nhanh... nhanh quá... ư... hơ... hơ... chết mất... hơ... hơ... ah... ta ra.... ah... ta raaaaaa...

Bắc Minh Dạ nhấp nhanh như cái máy, đầu rùa dội vào tận cùng hoa tâm của nàng như đánh trống, khoái cảm dâng lên mãnh liệt khiến Uyển Ngọc Khanh như muốn chào thua, nàng liền lên đỉnh vu sơn ngay lập tức.

Bạch... bạch... bạch...

Sướng quá... con ra đây... con raaaa...

Như một con thú động dục, Bắc Minh Dạ điên cuồng nhấp vào bên trong người của mẫu thân hắn mặc kệ nàng vừa mới lên đỉnh hay chưa, hắn nhấp một cái thật sâu rồi bắn hết tinh hoa vào trong bụng nàng.

Ư... ah...

Uyển Ngọc Khanh chưa dứt cơn cao trào, Bắc Minh Dạ nhấp liên hồi khiến nàng chỉ rên lên được hai tiếng. Ngay khi hắn nhấp một cái thật mạnh, bắn hết tinh hoa vào bên trong cũng là lúc nàng lên đỉnh một lần nữa.

Bịch...

Uyển Ngọc Khanh vì quá sướng nên ngất ngay trên bụng của Bắc Minh Dạ, tinh hoa của hắn cùng với âm dịch của nàng chảy hết ra ngoài, dương vật của hắn thì vẫn cứng rắn như cũ.

Bắc Minh Dạ đưa tay bế thốc Uyển Ngọc Khanh lên, hắn vẫn cắm cái dương vật bên trong âm hộ của mẫu thân mình, từng bước từng bước lên lầu.

...

Tối hôm đó, Uyển Ngọc Khanh mơ màng tỉnh lại, nàng mơ hồ nhìn xung quanh.

Bạch... bạch... bạch...

Người tỉnh rồi sao...

Một thứ to dài đâm sâu vào bên trong nàng, giọng khàn khàn vang lên sau gáy.

Ưm...

Uyển Ngọc Khanh ưm lên, dương vật to dài kia nhấp hai cái khiến nàng toàn thân co giật. Nàng vội vàng nói:

" Từ từ, hôm nay mẫu thân mệt lắm!

Bạch... bạch... bạch...

Con vẫn thấy chưa đủ đâu... con nhịn ba ngày qua rồi...

Bắc Minh Dạ nhấp một cách chậm rãi, tuy nhiên hắn lại đưa dương vật vào nơi sâu nhất rồi mới rút, hỗn hợp âm dịch của hai người nhầy nhụa bên dưới.

Hơ... hơ... từ... từ từ đã...

Uyển Ngọc Khanh đưa tay ra sau cố gắng đẩy hắn ra.

Bạch... bạch... bạch...

Có chuyện gì sao... người nói đi...

Nhấp vài cái đã ghiền, Bắc Minh Dạ hôn vào gáy nàng rồi nhẹ nhàng đáp.

Ưm... không thể lấy nó ra được sao...

Cảm nhận con cự long cương lên vài vòng bên trong, Uyển Ngọc Khanh rên lên một tiếng, sau đó liền nói.

Bạch... bạch... không thể...

Nhấp mạnh hai cái, Bắc Minh Dạ ôm lấy nàng và trả lời.

Ưm... vậy thì được... nhưng con đừng động nhé... ta sẽ mất trí mất...

Uyển Ngọc Khanh gật đầu, nhưng sau đó liền bị thằng con trai nhấp mạnh thêm hai cái tới tận hoa tâm.

Bạch... bạch... mẫu thân nói đi...

Bắc Minh Dạ nhấp ngay hai cái mạnh, hắn cười một tiếng.

Uyển Ngọc Khanh toàn thân run lên, tâm trí của nàng bị lung lay ngay dưới hai cái nhấp mạnh bạo kia, dục vọng mà nàng kiềm chế nãy giờ liền từ từ bốc lên.

Nàng vội xoay người, nằm đối diện với hắn, tuy nhiên cái dương vật kia lại không thoát ra khỏi âm hộ của nàng một milimet nào.

" Dạ nhi, con có thấy ta lo lắng thái quá hay không? Phải tìm hiểu giúp con có thể vào được Học Viện Bá Vương, thậm chí còn phải giúp con đi bằng cửa sau! Con... con có trách ta hay không?"

Uyển Ngọc Khanh lí nhí nói, nàng nhìn thẳng vào đôi mắt vàng đồng kia.

" Không hề! Người là mẫu thân của con, người lo lắng con sẽ không thể đậu vào học viện danh tiếng, người đi cửa sau cho con cũng là chuyện thường tình. Sao con lại có thể trách người vì chuyện vớ vẩn thế này được!"

Bắc Minh Dạ hôn nhẹ lên vầng trán, hắn nhún nhún vai nói. Đùa sao, hắn nào có phải một kẻ coi trọng mặt mũi, hơi đâu mà để ý tới mấy cái chuyện cửa sau cửa trước này! Nơi này thực lực vi tôn, nắm đấm mạnh thì ai dám nói tới việc cửa sau hay cửa trước với hắn!

" Nhưng ta thấy như vậy thì bản thân ta lại không tin tưởng con, con không thấy sao!"

Uyển Ngọc Khanh thầm nói, giọng nàng tràn đầy nỗi niềm buồn bã.

" Không sao cả! Con là con trai của người, là nhi tử của một vị thánh nữ trong Vũ Hồn Điện, chẳng lẽ con không đủ tự tin để vượt qua kỳ tuyển sinh? Con người ta 10 tuổi đã bộc lộ tư chất cùng với thiên phú dị bẩm, thức tỉnh võ hồn mạnh mẽ, còn con vẫn như một tên phàm nhân bình thường không hơn không kém. Thế nhưng bây giờ đã khác, con đã có võ hồn cho riêng mình, có thể tu luyện trở thành Võ giả, tuy thời gian có phần thua thiệt nhưng con sẽ không thua kém bọn thiên tài thế gia!"

Bắc Minh Dạ mút nhẹ đôi môi đỏ mọng, hắn chậm rãi trả lời.

" Ừm, con là con trai của ta! Tu luyện trễ nhưng không phải là một phế vật!"

Uyển Ngọc Khanh ôm chầm lấy hắn, gật gật đầu nói, sau đó nhẹ nhàng hôn lấy đôi môi thô ráp của hắn.

Chụt... chụt... chụt...

Bắc Minh Dạ cũng đáp ứng nàng, hắn hôn nàng một cách cực kỳ ôn nhu, bên dưới bắt đầu đẩy sâu dương vật vào bên trong rồi nhẹ nhàng rút ra.

Bạch... bạch... bạch...

Ưm... ư.. hơ... ư...

Uyển Ngọc Khanh rên nhẹ, thân thể nhịp nhàng chuyển động theo lời mời gọi của con trai.

Bạch... bạch... bạch...

Tiếng va chạm lạch bạch cùng với tiếng rên rỉ của nữ nhân và tiếng thở hừ hừ của nam nhân tạo thành một chuỗi âm thanh vang lên liên tục trong màn đêm, khí tức dâm mị tràn ngập khắp cả căn phòng, ánh trăng chiếu rọi những tia sáng chiếu xuyên qua cửa sổ của một căn phòng, nơi đó đang diễn ra một trận giao hoan kịch liệt của đôi nam nữ.

Còn tiếp...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.