Nhận lấy cái gật đầu của Uyển Ngọc Khanh, Bắc Minh Dạ liền không chờ đợi, hắn lập tức nhào tới mà đè nàng xuống sàn, môi kề tới bắt đầu hôn lấy.
Chụt...
Không một chút do dự, hắn đưa đôi môi của mình hôn lấy đôi môi của Uyển Ngọc Khanh, bàn tay nhỏ nhắn của hắn nắm lấy hai bầu ngực đầy đặn kia mà xoa nắn đủ hình dạng.
Ưm... ưm...
Bị tập kích bất ngờ, Uyển Ngọc Khanh chỉ có thể rên rỉ qua cổ họng của mình. Nàng nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn sâu mà con trai nàng mang lại.
Ưm... chụt... chụt... ưm... ưm... chụt... chụt... chụt...
Hai người kéo dài nụ hôn của mình đến khi Uyển Ngọc Khanh thiếu khí, nàng ôm lấy khuôn mặt điển trai có chút trẻ con của Bắc Minh Dạ ra. Đôi mắt xanh lam nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hắn với một sự yêu thương.
" Mẫu thân, nàng là thiếu khí hay sao!"
Bắc Minh Dạ sau khi hôn mẫu thân của mình, hắn liền tò mò hỏi. Nhưng hành động tiếp theo của nàng khiến hắn phải hít sâu một hơi.
Soạt...
Chiếc quần dài của hắn bị kéo xuống, tiểu huynh đệ như được giải thoát liền hùng dũng vươn cao. Đầu rùa dữ tợn cùng với thân côn đầy gân guốc làm Uyển Ngọc Khanh có chút kinh ngạc không thôi. Nàng thầm nghĩ:
" Cái này dài thật! Không biết nó vào bên trong mình thì sẽ thế nào?"
Sau đó nàng ngồi khuỵu chân xuống, hé đôi môi của mình ra mà hôn lên đầu rùa.
Chụt... hít...
Bắc Minh Dạ hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698173/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.