Rất lâu sau đó, hơi thở của oan hồn trong đám mây đen ngày càng yếu ớt.
“Cúi đầu phục tùng, hoặc là chết!”, Cố Thiên Mệnh im lặng một lúc lâu, nhìn oan hồn bị giam trong kiếm trận, trầm giọng nói.
“Một tên ranh con mà cũng xứng để ta phục tùng ư?”, oan hồn không ngừng rít gào.
“Thế thì ngươi đi chết đi!”, Cố Thiên Mệnh lười lắm lời với đám oan hồn, trực tiếp giơ tay phải lên nhẹ nhàng đè xuống đám mây đen.
Ngay sau đó, vô số kiếm quang đã lao tới đâm vào đám mây đen. Trong nháy mắt, oan hồn trong đám mây đen đã bắt đầu kêu rên, vạn kiếm xuyên tim, không gì có thể đau đớn bằng.
“A… Phục tùng, ta phục tùng, mau dừng lại đi!”
Chịu sự ép bức của kiếm ý dày đặc, oan hồn thật sự không thể chịu nổi, nó có thể cảm nhận rất rõ hơi thở của mình đang yếu đi rất nhiều. Trăm năm trốn tránh và hút lấy máu thịt trong Kiếm Khư mới có thể đến được ngày hôm nay, nó không muốn biến mất trong Kiếm Khư như thế.
“Hừ!”, Cố Thiên Mệnh hừ lạnh một tiếng, giảm áp lực của kiếm trận xuống vào phần, sau đó nhìn đám mây đen nói: “Hiện oan hồn của ngươi ra đây, rồi lập lời thề máu phục tùng ta đi”.
“Ngươi…”, dường như oan hồn kia vẫn không muốn phục tùng hắn cho lắm, nó như đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Cố Thiên Mệnh.
“Thế nào, vẫn không chịu hả? Nếu không phải tu vi của bản tôn thấp thì ai mà thèm để mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081780/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.