Thiên Cảnh Đế- Mạc Tu Ương vốn trầm tĩnh như nước bỗng nhiên bạo phát ra một luồng khí cuồn cuộn, như thể sắp làm rung chuyển toàn bộ khoảng không trong ngự thư phòng.
Ông ta ngồi ngay ngắn trên ghế rồng, tay trái đặt lên đầu gối, còn tay phải phủ lên tay vịn của ghế rồng mây vàng, trong đôi mắt toát ra nét uy nghiêm áp bức không thể nghi ngờ.
Đối diện với hoàng uy che trời rợp đất ập tới này, gương mặt Cố Thiên Mệnh không hề có bất kỳ dao động nào, vẫn thản nhiên như thường mà trả lời: "Bẩm quân thượng, có lẽ bởi vì ta không thể tu hành, hơn nữa những việc ta làm ra hàng ngày cũng không được yêu thích nên rất nhiều người mới đánh giá ta như vậy!"
"Ồ? Vậy sao?"
Mạc Tu Ương suy xét hồi lâu, đôi mắt hơi híp lại kia cũng khôi phục lại đường cong hài hòa, sau đó nhếch miệng cười mỉm đầy thâm thúy.
"Hẳn là như vậy!", Cố Thiên Mệnh bình tĩnh đáp.
Khá khen cho một tên tiểu công tử Cố gia, công tử bột nổi danh bậc nhất của kinh thành. Không bàn tới những thứ khác, chỉ riêng khí độ ung dung bình thản khi đối mặt với trẫm này ngay cả đại thần đương triều cũng không sánh bằng.
Nhưng một người với khí độ bất phàm như vậy lại vẫn luôn được biết đến với danh xưng công tử phế vật vô dụng nhất của kinh thành.
Thú vị, thực sự thú vị!
Lần này Mạc Tu Ương triệu kiến Cố Thiên Mệnh vào cung, thứ nhất là muốn tận mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081681/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.