Đêm khuya thanh vắng.
Lý Sương Nhi và Cố Thiên Mệnh sau khi về phủ thì mỗi người liền trở về đình viện của mình nghỉ ngơi. Trải qua mấy ngày giày vò của ông cụ Cố, hai người bất tri bất giác đã trở nên quen thuộc hơn phần nào, không còn xa lạ như trước nữa.
Sau khi Cố Thiên Mệnh trở lại trạch viện của mình, liền đóng chặt cửa lại.
Trong phòng, Yến Hàn cung kính đứng ở một bên, lễ phép nói: “Chủ thượng, linh thảo người cần đều đã mua đủ, còn phân phó gì khác không?”
“Tạm thời đem linh dược cất đi đã, chờ ta bước vào cảnh giới Linh Huyền mới có thể dùng được”, Cố Thiên Mệnh tùy ý nhìn lướt qua đống linh thảo đặt trên bàn nói.
“Vâng”, Yến Hàn gật đầu đáp.
“Đúng rồi, qua mấy ngày nữa ta có việc phải ra ngoài, tạm thời không thể quay trở lại. Ngươi rời khỏi thành 10 dặm đến sơn cốc phía Tây Nam xem đám tiểu tử nha đầu kia thế nào, mau chóng để bọn chúng bước vào tu luyện, ngoài ra cố gắng giúp chúng tu tâm dưỡng tính”.
“Còn nữa, nhớ để ý xung quanh xem có võ giả lưu lạc của môn phái nào không, chỉ cần tâm tính tốt đều có thể thu nhận vào trong Kiếm Vũ Các, chờ ta về lựa chọn sau”.
Cố Thiên Mệnh trầm ngâm trong chốc lát, nhẹ nhàng gõ xuống bàn, trịnh trọng nói với Yến Hàn.
Nếu đã quyết định thành lập thế lực riêng, vậy thì phải có năng lực khuấy động đại thế trong thiên hạ. Nếu không làm sao có thể xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081651/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.