Tướng lệnh truyền ra, tiết tấu trống trận trên tường thành chậm rãi vang lên, sau đó tiếng trống càng lúc càng lớn, càng lúc càng nặng, kích động ở chỗ sâu trong lòng mỗi một tướng sĩ phía dưới, kích động trên bầu trời vô tận.
Cố Thiên Mệnh nắm chặt trường thương màu đen, giống như có chút chờ mong liếc nhìn đại quân đen kịt đè tới, lẩm bẩm nói: “Chỉ có dùng máu tươi tẩy rửa, mới có thể làm cho thân thể kiếp này tiến thêm một bước”.
“Hôm nay, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu người chôn xác nơi đây”, trong lòng vô số tướng sĩ đều dâng lên một chút trầm thương cùng sợ hãi: “Trong đó... có lẽ nào sẽ là mình không?”
Giờ khắc này, nội tâm mỗi người đều không thể bình tĩnh, nhưng bọn họ lại không có thời gian suy nghĩ, chỉ có thể dùng hết toàn bộ tinh lực áp chế suy nghĩ trong nội tâm đó xuống.
Sau tất cả, chỉ có những người sống sót từ chiến trường mới có thời gian để suy nghĩ về những thứ khác.
Hai quân đối đầu, có vẻ yên lặng dị thường. Lưỡi dao sắc bén hàng mang, không ngừng lóe lên trên kình thương đại địa.
Bỗng nhiên, trong đại quân Bắc Việt quốc tựa hồ như truyền ra một tiếng gầm trầm thấp: “Giết!”
Lập tức, ba vạn đại quân Bắc Việt quốc hung mãnh như hổ báo dụ lang, nhắm trường thương vào một vạn đại quân Cố Thiên Mệnh bên này, chém giết như điên. Trong nháy mắt, vó sắt cuồng sa hỗn loạn, tựa như khiến cho đám người trước mắt Cố Thiên Mệnh bịt kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081604/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.