Cố Ưu Mặc thống lĩnh đại quân, chuyển hướng vây giết vô số binh sĩ Bắc Việt.
Đại quân Bắc Việt bị đàn áp như chó nhà có tang kêu gào thảm thiết.
Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, chiến trường đã nằm la liệt thêm gần mười vạn thi thể, cộng thêm cả những binh sĩ đã bị chém giết trước đó quả thực không có từ ngữ nào có thể hình dung được sự đẫm máu này.
"Công Lương tướng quân thực sự đã chết trận rồi, chúng ta rút lui, mau rút lui thôi".
Đánh lâu như vậy cũng không thấy Công Lương Tử Trạc đứng ra chỉ huy đại cục, những sĩ tốt vẫn luôn không dám tin rằng ông ta đã tàn đời cuối cùng cũng không thể kiềm chế nổi sự sợ hãi và hoảng loạn trong lòng nữa mà hét lên.
Sau đó, vô số sĩ tốt Bắc Việt cũng không còn ý chí chiến đấu, không ngừng mở đường máu hòng lao ra khỏi vòng vây của Thiên Phong quốc.
Trời bắt đầu đổ mưa.
Cơn mưa này đỏ rực, thu vào tầm mắt.
Xác chết trải đầy đất, hoa máu nở khắp trời cũng không khiến lòng Cố Thiên Mệnh mảy may thương cảm, bởi đây là lựa chọn của mỗi người bọn họ, là nhân quả luân hồi. Chỉ là Bắc Việt quốc thua trận rồi, chỉ vậy mà thôi.
Vòng vây khổng lồ hình thành từ hai mươi năm vạn quân bị đại quân do Cố Thiên Mệnh dẫn dắt chặt đứt đường lui, nhưng còn có rất nhiều binh sĩ Bắc Việt xông ra ngoài mà tháo chạy.
Bất giác, trận chiến này diễn ra từ khi bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2644051/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.