“Trăm năm qua, nàng không đợi được người mình muốn gặp, ý chí càng ngày càng yếu đuối, đã không còn ý chí cùng ý niệm sống tiếp nữa”, Cố Thiên Mệnh có thể cảm giác được một luồng khí tức của Bạch Hoa Thường trong quan tài băng, thâm trầm nhẹ nhàng nói: “Nếu không phải ở sâu trong nội tâm nàng ta còn có một tia kì vọng, và có người bảo vệ tâm mạch, chỉ sợ đã thật sự trở thành thi thể trong quan tài rồi”.
“Hiện tại, nếu mở quan tài băng hoặc tùy tiện vận dụng huyền khí đánh thức nàng ta, chỉ sợ không chỉ không cách nào làm nàng ta thức tỉnh, ngược lại một luồng sinh cơ trong đáy lòng nàng ta sẽ tan biến hết”.
Cố Thiên Mệnh trầm ngâm trong chốc lát, tiếp tục mở miệng nói: “Cho nên, muốn đánh thức nàng ta dậy, khó đấy”.
“Chủ thượng, người nhất định có biện pháp, đúng không?”
Yến Hàn ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước trong suốt, tràn đầy hi vọng chăm chú nhìn Cố Thiên Mệnh, khí tức trầm thấp khàn khàn nói.
“Ngươi đứng lên trước đi! Nếu ngươi đã là thuộc hạ của ta, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn”, Cố Thiên Mệnh vươn tay phải đỡ Yến Hàn đứng lên, trên mặt cũng hiện lên một tia nặng nề.
“Đa tạ... chủ thượng”, Yến Hàn quay đầu liếc mắt nhìn quan tài băng một cái, sau đó chậm rãi đứng dậy dưới sự dìu đỡ nhẹ nhàng của Cố Thiên Mệnh, thân thể có chút lung lay như sắp đổ.
Bạch Hạo Hạ nhìn một màn này, trong lòng phức tạp không thôi, không biết nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643973/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.