Đến lúc này, thiên hạ không ai không biết đến hắn nữa.
Ai dám vọng ngôn nói Tam công tử Cố gia là phế vật chỉ biết ăn chơi? Ai dám khinh nhẹ quấy phá biên cương Thiên Phong Quốc nửa bước chứ?
“Vẫn là ông cụ Lý Lý Thiên Nguyên có tầm nhìn xa trông rộng. Ánh mắt chúng ta thiển cận, không thể theo kịp”, trong văn võ bá quan, rất nhiều người đều nhìn theo bóng người anh tuấn của Cố Thiên Mệnh, sâu trong đáy lòng thầm hối hận thở dài.
Hắn, thiên kiêu cái thế, phóng mắt nhìn khắp Bách Quốc Chi Địa cũng không ai có thể so sánh được.
Nàng, tựa như tiên nữ trong tranh, mặc dù không thể nói chuyện, nhưng cũng không phải là người mà các nữ tử thế gian có thể so sánh được.
Hôm nay, hắn và nàng, dưới sự chứng kiến của các thế lực bách quốc, chính thức thành hôn.
“Sương Nhi, bái lễ đã hoàn thành, từ nay trở đi, cháu chính là con dâu của Cố gia ta, nếu Thiên Mệnh khi dễ cháu, chọc cháu không vui, có thể tìm tới ông nội, ta nhất định sẽ vì cháu mà làm chủ”.
Ông cụ Cố nhìn bộ dáng khuynh thành của Lý Sương Nhi, thoải mái cười to mà nói.
Lý Sương Nhi nhìn thoáng qua Cố Thiên Mệnh bên cạnh, môi đỏ mím khẽ thản nhiên cười, hơi cúi người hành lễ về ông cụ Cố, biểu đạt kính ý của mình.
“Thiên Mệnh, hôm nay cuối cùng cháu cũng phải thay đổi cách xưng hô rồi nhỉ”, Lý Thiên Nguyên chăm chú nhìn Cố Thiên Mệnh, cười nói: “Trước kia cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643929/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.