Trong viện Lý gia, rất nhiều thị nữ nha hoàn cùng người hầu đều nhìn về phía thân ảnh của Cố Thiên Mệnh cùng Lý Sương Nhi, lộ ra vẻ kích động cùng vui vẻ.
Một nụ cười kiêu diễm, làm say đắm lòng người.
Cố Thiên Mệnh và Lý Sương Nhi dạo quanh Lý gia vài vòng, là đang ngắm cảnh, là đang nghe tiếng gió. Kỳ thực, bọn họ không ngắm nhìn phong cảnh, mà nhìn khuôn mặt đối phương. Họ không lắng nghe gió, là lắng nghe nhịp đập trái tim nhau.
Cảnh đẹp đê mê, giống như tia sáng xẹt qua trân trời, rất nhanh liều tiêu tan.
Có điều, lại khắc sâu trong lòng hai người, không bao giờ biến mất.
Mà đêm chợt buông xuống, Cố Thiên Mệnh và Lý Sương Nhi dừng bước, nhẹ nhàng nhìn nhau.
“Đêm đã khuya, ta về trước”, Cố Thiên Mệnh vươn tay ra, khẽ vuốt ve một sợi tóc đen của Lý Sương Nhi, ánh mắt mang theo vẻ cưng chiều yêu thương, ôn nhu nói.
Lý Sương Nhi chần chừ gật gật đầu, dường như có chút không nỡ nhấc mày lên.
“Đúng rồi, nàng nói với Lý đại nhân, rượu tối nay ta sẽ không uống nữa. Nếu muốn uống, đợi đại hôn của hai ta đi”, Cố Thiên Mệnh nhẹ nhàng vuốt tóc Lý Sương Nhi, cúi đầu nhìn giai nhân trước mặt, khẽ cười khiến Lý Sương Nhi ngượng ngùng cúi đầu: “Được không, Sương Nhi?”
...
Nghe vậy, trái tim Lý Sương Nhi trong nháy mắt run lên. Khuôn mặt trái xoan ngẩng cao nhìn Cố Thiên Mệnh, trong mắt nổi lên gợn sóng nhu tình vô tận.
Một tiếng Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643854/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.