Tứ và Lục hoàng tử tâm trí đang lo lắng không biết phải làm gì, Lục Hoàng Tử định sẽ tìm đến Phụ Hoàng để chống lưng. Còn Tứ Hoàng Tử đang ôm hận Hoàng Đệ của mình. Lúc này thứ đang được mong đợi chính là câu trả lời của Tử Nguyệt.
- Ngũ Hoàng Tử quá khen! Dù rất muốn nhưng phải tạ lỗi ngài. Vừa rồi Thái Hậu Nương Nương đã phong hiệu cho ta là Kim sư, còn việc ra chiếu trỉ là có thể đường đường chính chính vào cung! -Cậu vẫn như trước, cung kính bọn họ.
Câu trả lời của cậu làm mọi người sưởng sốt. Đúng vậy, câu trả lời vừa rồi ngầm chứng minh cho việc chỗ dựa của cậu chính là người phụ nữa quyền lực nhất Vạn Thạch Đế Quốc, là tổ mẫu của bọn họ.
- Thần cáo lui! -Cậu đi lùi dần dần ra sau rồi quay lưng rời đi.
Thái Tử thở nhẹ, Lục Hoàng Tử thất vọng, Ngũ Hoàng Tử oán giận gương mặt khó coi, Tứ Hoàng Tử cũng nhanh chóng rời khỏi giao trì.
Tử Nguyệt một thân một mình đi đi lại lại trong Hoàng Cung làm cung nữ đứng ngồi không yên, thị vệ mất tập chung mà từng bước đi không vững, thái giám chỉ biết đưa mắt ngước nhìn dung nhan. Hiện tại cũng đã giờ trưa, ánh nắng ngày càng gắt, tìm đường không được mà sĩ diện với tính cách không thích giao tiếp của cậu làm cậu càng trở nên khó khăn.
- Hoàng Thượng giá đáo!!! -Một câu nói từ xa vọng lại, trong lúc mất tập chung cậu đã tìm đến đường đi của Vua.
Lúng túng muốn tránh nhưng tránh không được muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709921/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.