- Thái Hậu! Người là muốn thảo dân uống rượu?? -Tử Nguyệt căng thẳng.
- Sao! Không dám uống!! -Thái Hậu.
- Tử Nguyệt! Đây là ban thưởng của Thái Hậu! Rượu Bạch đế lưu ly tịnh. Cả Đế đô cũng chỉ có vài bình! Thái hậu là đang khen tặng ngươi đấy! -Bích phi đỡ lời.
"Thì ra là khen tặng! Cứ tưởng như trong phim, ban rượu độc giết mình! Toát cả mồ hôi hột! Nhưng cũng cần đề phòng!" -Tử Nguyệt suy tính.
- Tạ ơn Thái Hậu khen thưởng! Thảo dân quả thật hồng phúc khó tìm! -Tử Nguyệt một lần nữa quỳ rối, chấp tay trước mặt. Nhân cơ hội vạt áo che tầm mắt liền bỏ một viên đan dược trừ độc của cậu tự bào chế, bỏ vào miệng.
- Ai gia lần này thật sự coi trọng ngươi! Mau nhận đi! -Thái Hậu cười nhưng không buông sự tôn nghiêm trên nét mặt.
Tử Nguyệt đứng dậy cần ly rượu mà căng thẳng uống hết. Dòng nước mát lạnh chạy dài từ khoang miệng đến dạ tử, sau khi chảy xuống những nơi mà rượu tiếp xúc dần dần ấm lên. Vị của nó ngọt thanh, độ cồn vừa phải, kèm theo một ít chua và đắng. Đến cuối cùng hương vị động lại là ngọt mát làm người thưởng thức không thể cưỡng lại được.
Trong lúc đang cảm nhận hương vị của rượu thì cơ thể cậu có dấu hiệu kì lạ. Cơ thể trở nên nhẹ nhàng, ma lực chạy khắp cơ thể. Cơ thể liên tục cảm nhận sự mát mẻ rồi đến ấm áp giống như mùi vị của ly rượu vừa uống.
"Có độc sao???" -Tử Nguyệt cơ thể không tự chủ rơi vào hoang mang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709917/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.