"Đúng rồi!! Bọn chúng! Bọn chúng bị hạ rồi chứ???" -Tử Nguyệt đang nghỉ về ba tên của hội Ám Hoàng.
"Dạo này thân thể ta yếu đi nhiều nên khi ngươi bị bất tỉnh ta cũng không biết tình hình bên ngoài!" -Hoàng Nguyệt.
Có tiếng bước chân đang đi ở hành lang rồi dừng lại trước cửa phòng cậu. Cánh cửa dần hé ra, ánh sáng bên ngoài theo khe cửa gọi vào. Nhìn vào ánh sáng thì hiện tại đã là hơn giờ trưa. Cánh tay hiện ra, một thân ảnh quen thuộc bước vào. Vừa cầm một cái đùi gà quay thơm tho, vừa cắn vừa nhai lấy nhai để.
- Dậy... rồi à!! -Thiên Vũ trên mặt còn vướn ít thịt gà.
- Haizzz! Ngươi đúng là... Hết thuốc chữa!! -Tử Nguyệt quay mặt đi lắc đầu đau khổ.
- Còn không khoẻ à?? Ngủ tiếp nha?? -Thiên Vũ.
- Ta đói, cảm thấy rất đói... Ngươi hiểu hay không hiểu??? -Tử Nguyệt như muốn khóc.
- Kêu la cái gì! Bọn họ chuẩn bị cho ngươi cả tá đồ ăn kìa! Ta định ăn họ còn đánh ta nữa là. Dù lấy được cái đùi gà nhưng ăn cũng phải cẩn thận mà ăn!! -Thiên Vũ thốn khổ.
- À! Bọn chúng! Đã hạ được bọn chúng chưa!! -Tử Nguyệt.
- Ngươi nói ai?? À... Cả 4 tên bị đám người của Vương Nhất Thiên dùng cồng đá ma thuật cồng lại mang về trong lúc bọn chúng bất tỉnh! Hiện giờ đang bị giam ở hàm ngục của bang, nghe nói Vương Nhất Thiên đối đãi khá tế nhị. -Thiên Vũ vừa xoa tóc vừa nói.
- Đi thôi! Ta sẽ thay y phục! Ngươi ra ngoài chờ đi! -Tử Nguyệt.
- Ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709909/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.