Cậu nói nhưng gương mặt bày ra cho cả thiên hạ nhiền vào, không thể không nao lòng với vẻ đẹp yếu đuối đấy. Người dân cùng những lính canh thấy động thì có phản ứng.
- Trời ơi! Trông có đáng thương không!! -Bàn tán.
- Đúng rồi! Liêu gia xưa nay nỗi tiếng ngang tàn, có để ai vào mắt! -Bàn tán.
- Ngươi biết không cô con gái song hệ ma thuật sự kia của Nam cung gia, nghe nói là do Liêu gia chủ phế! -Bàn tán.
- Thật đúng là tàn ác!! -Bàn tán.
- Các người điên à! Nói nhỏ thôi Liêu gia mà cho người đến trả thù thì các người chết chắc!! -Có người lo sợ.
- Đúng rồi!
- Đúng đấy cẩn thận đi!!
- Sợ gì chứ!! Ta không sợ!
•••
- Trật tự nào!!! Đây là công đường của phủ Quốc sư! -Có kẻ nhắc nhở từ phía trong.
- Quản gia! Người đã già rồi, không không để gia chủ hay các đại trưởng lão ra mặt, mà lại cho ông đến đây quỳ gối chứ!! -Nhạt Thuỷ.
- Bẩm đại nhân! Toàn bộ các trưởng lão, gia chủ, thiếu chủ, đến cả gia chủ... điều bận hết rồi ạ! -Liêu quản gia trả lời mà giọng nói có chút mệt mỏi.
- Được lắm! -Nhạt Thuỷ cười khó chịu. Tử Nguyệt ngươi muốn nói gì!
- Bẩm đại nhân! Liêu gia do ghi thù quán về việc gì thảo dân không rõ, họ, họ.., đã dùng mưu kế để mà, mà... chèn ép, phá hoại của cải, danh dự làm ăn nguy hại cả tính mạng của nhiều người trong tử gia! Trời ơi! thật là độc ác mà... trên dưới Tử gia không một ngày yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709888/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.