Cuối cùng ba người cũng trở về nhà trọ, Tiểu Nguyệt vừa vào đến phòng thì đã khóa cửa, còn hai người kia cũng chỉ có thể về phòng của mình. Sáng hôm sau, cậu lại tiếp tục chuẩn bị ra ngoài tham quan. Vừa bước ra ngoài thì một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, nam nhân thân mang lam y phóng túng nho nhã, dáng người cao có chút gầy, mái tóc được cố định trên đỉnh đầu bằng một cây trâm cài bạch kim, nước da không quá trắng, khuôn mặt anh tú đang nở một nụ cười được tạo nên từ đôi môi quyến rũ làm nhiều người ngất ngây, sống mũi cao, chân mày khá rậm, đôi mắt đen to tròn đang hướng về phía cậu, trên tay đang cầm một chiếc quạt vẽ hình vầng Trăng hết thảy đều là một nam nhân điển trai khí chất bất phàm. Vừa lúc cậu đi ra, y nhanh tay kéo cậu về phía mình làm cậu bất ngờ. 
- Ỷ Thiên, ta nói huynh đừng làm những hành động như vậy với ta có được không.-tiểu nguyệt- 
- Cuối cùng đệ cũng đã gọi tên ta. - Y nhẹ nhàng buông cậu ra- Nào chúng ta đi thôi!!! 
- Đi đâu? Sao lại là chúng ta? 
- Dù sao đệ cũng phải để thời gian cho chúng ta chứ, còn nữa đệ như vậy sẽ làm mất sự riêng tư của hai người họ. Không phải đệ đang muốn đi tham quan hay sao, ta sẽ đi với đệ. 
Những lời của y nói rất có lí, quay về phía Lâm, Vũ hai người có vẻ cười gượng. Cậu lại quay sang nhìn y suy ngẫm, chưa kịp trả lời y đã đưa cậu lên xe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709841/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.