Ra khỏi khu rừng, cậu ngạc nhiên khi có người đứng ngăn phía trước. Cậu dừng lại thăm dò thì kẻ ấy lại là kẻ mà cậu sớm chán ghét. Kỳ Thuẫn đã đứng phía trước tự bao giờ, khi thấy cậu tiến đến, hắn háo hức nhưng lại lo lắng nhìn cậu.
- Ngươi cuối cùng là muốn như thế nào.
- Ta...ta, ta rất nhớ đệ.
- Ngươi muốn gì?
- Ta muốn đi cùng đệ.
- Làm càng.
Cậu tiến đến dùng hỏa nguyên tố tấn công hắn nhưng lại có chút lưu tình, không muốn ra tay. Đột nhiên một làn nước dập tắt ngọn lửa của cậu, một bóng đen khác ngăn cậu lại. Là Hoàng Kỳ Thiên Vũ và Mạc Lâm, hai người đang ở đây.
- Hai người là đang làm gì vậy?-Tiểu Nguyệt khó chịu-
- Tiểu Nguyệt sao ngươi lại nỡ ra tay với một nam nhân tuấn tú như vậy?-Thiên Vũ bực mình từ phía Kỳ Thuẫn đáp trả-
- Tiểu Nguyệt, đệ bình tĩnh lại một chút đi, hắn ta rõ ràng không muốn đối đầu với đệ.-Mạc Lâm-
- Sao lại đến đây? - cậu thất mắc -
- Ta lo cho ngươi nên đến đây, Mạc Lâm lại lo cho ta nên cùng đến. Nguyệt Nguyệt!! chúng ta cùng nhau trở về thôi, ta nói này ta đã là Nguyệt còn Mạc Lâm là Nhật của hội rồi đấy. - Thiên Vũ đổi giọng hướng tiểu Nguyệt làm nũng. -
- Đừng có đánh trống lảng. - Tiểu Nguyệt bài khuôn mặt của một tên rừng già với giọng nói mỉa mai -
- Ơ... - Thiên Vũ đơ người -
Cuối cùng cậu cũng bỏ qua cho hắn một lần nữa rời đi mà không ngoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709838/chuong-31.html