“Ta sẽ chết sao?” -Cậu cố giữ bình tĩnh.
“Rất có khả năng”
“Nhưng ta lại không nghĩ là tỷ để ta chết chứ.”
“Hahahaa, đúng là Nguyệt muội có khác nha. Được rồi muội nhắm mắt lại”
Sự áp lực ấy lại truyền đến khiến cậu lần nữa khó thở. Cậu mở mắt ra thì từ đâu một luồng ánh kim xuất hiện mang theo một cổ lực thượng đẳng áp chế tứ phương, một nữ nhân đứng trước mặt cậu như hoa như ngọc tự như thượng thần hạ giới mang theo hào quang, cười với cậu rồi quay về phía con quái thú Tinh sứ.
- Ngươi!!! nên quay về nơi của ngươi, ngươi không có quyền ở nơi này!!!-Một câu nói nhẹ nhàng nhưng khiến nhiều nơi chấn động toàn bộ khu rừng đều trở nên yên lặng, lẫn bên trong Vạn Thú Vô Sơn cũng có vài con thần thú cấp cao khiếp sợ. Hết thảy đều một cổ áp lực mà im lặng, mọi thứ kết thúc khi thân ảnh ấy biến mất. Thì có tiếng đáp trả.
- Thánh thượng đã đến, chúng hạ thần tội đáng muôn lần chết.
“Nguyệt muội ta đi thôi” -Thấy Nam Cung Nguyệt thất thần như vậy Hoàng Nguyệt không khỏi tự tin.
“AK đúng rồi ta đi thôi, nhưng tỷ này bên ngoài sao nhìn tỷ thật xinh đẹp nha.”
“Hahaha, vì bên ngoài có ánh sáng với nhiều yếu tố khác nói chung là rất phức tạp.”
“Không ngờ tỷ lại có thể ra lệnh cho toàn khu rừng đấy.”
“Bổn cung là Thánh thú thượng thần đấy, ngươi đã quên rồi sao?”
“ Đa tạ tỷ đã cứu ta.”
“Được rồi rời khỏi đây thôi.”
Đâu đó bên trong khu rừng Vạn Thú Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709828/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.