- Giờ con đã là ma thuật sư cấp 8 hậu kỳ, dược sư cấp 8 trung kỳ. Ta thật không ngờ trong một năm mà lại tăng thêm như vậy. -Ông vui mừng.
- Đa tạ viện trưởng cùng trưởng lão đã chiếu cố dạy dỗ Nguyệt nhi cảm kích vô cùng. -Cậu chân thành đa tạ hai người họ.
- Ta đã mất hơn 5 năm để từ bậc 7 lên bậc 8 và mất hơn 8 năm để lên cấp 9 nhưng hiện tạ thực lực ta cũng chỉ ngang ngửa con. Thật là hổ thẹn. -Cậu cười ngượng.
- Viện trưởng nói vậy làm ta càng ngại hơn. Ta đã dành cả cuộc đời hơn 40 năm để được ngày hôm nay là dược sư cấp 7 cuối kỳ. Thật là làm lòng ta băng giá. -Trưởng lão, ngậm ngùi.
- Hai người đừng nói vậy. Ta có được như hôm nay là nhờ toàn bộ sự giúp đỡ của hai vị. Ta cảm kích vô cùng. -Cậu thật sự hào hứng.
- Nguyệt, chúng ta có việc muốn nói với con. -Viện trưởng nghiêm nghị.
- Dạ. -Châm chú.
- Thật ra chúng ta đã sớm truyền dạy tất cả cho con, kể cả bí thuật cùng kinh nghiệm mà chúng ta có được. -Viện trưởng.
- Ta rất muốn giữ con lại nơi đây nhưng, bọn ta đã hết khả năng truyền dạy thậm chí con đã vượt xa chúng ta, nhưng ta biết con sẽ không dừng lại nơi đây mà sẽ tiến xa hơn nữa. -Trưởng lão.
- Nên bọn ta đã chuẩn bị tinh thần từ sớm để con ra thế giới kia cực lực thăng tiến. Chúng ta còn biết trong khu vực đặc biệt con đã luyện tập thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/1709826/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.