Bọn người xung quanh ngã ngụy, kẻ thì tháo chạy nhưng chưa ra khỏi cổng đã bị Tử Linh đánh chết, tiếng hét vang khắp gia tộc lòng người oán hận cậu, người thì trách mình sao lại ở Lý gia.
- Thiếu gia, ak không tiểu tổ tông xin người tha mạng- là con gái cùng vợ hắn xin tha.
- Vậy các ngươi có biết Văn gia chúng ta cũng cầu xin tha mạng, các ngươi có tha cho họ không, mẫu thân ta, Văn thúc, bà bà. CÁC NGƯƠI CÓ THA CHO HỌ KHÔNG!!?- cậu hét lên kinh hãi, nghĩ đến người thân chết thảm cậu càng câm hận. Được các ngươi cầm đao cắt từng miếng thịt trên thân thể lão, ta sẽ tha chết.
- Tên ác ma, ngươi không phải con người…!!! –Đứa con trai của lão vừa hét vừa xông lên.
- Ngươi ư, tép rêu. -Cậu vận tinh thủy đóng băng hắn rồi từ từ đến gần tung chưởng lực đấm vỡ khối băng, băng vỡ người cũng vỡ theo, đâu đó có tiếng hét lên rồi tất tiếng.
- Được rồi ta không có nhiều thời gian, còn phải thăm Hòa gia cùng Kỳ gia nữa. Các ngươi không ra tay thì thôi vậy.
Dứt lời không nói thêm gì nữa toàn bộ Lý gia, đều bị đóng băng rồi đánh vụng ra, không thấy máu nhưng cảnh tượng lại lạnh lẽo âm hàn. Trên biển hiện Lý gia cũng đề chữ “Qủa báo” rồi mang lão già Lý gia chủ theo. Lúc rời đi cậu không quên hát vài câu.
I… don't, like your perfect crime
How, you laugh when you lie
You, said the gun was mine
Isn't cool, no, I don't like you. Oh! (Look! What you made
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-khuynh-thanh/166021/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.