- Hắc Đồng huynh nói đúng, huốn hồ chúng ta cần phải nhanh chóng ra tay, chậm trể một chút có khi người Thánh Quang đến thì chuyện lần này sẽ càng thêm khó.
Nử nhân có ô sa trên đầu hình con quạ nhẹ giọng lên tiếng. tất cả những người còn lại đều gật đầu, đôi mắt đều lóe ra một tia hàn quang.
Trên đỉnh ngon núi thứ nhất. Minh Đạo Tông.
- Lão gia tử người không sao chứ? ậy... ta bảo ông cứ ở yên trong đại trận thì đâu có chuyện gì a, vì cái gì lại nhảy ra đánh với hắn làm gì?
Bạo Long đở lấy lão già khô gầy ngồi trên một tảng đá, thấy bộ dạng chật vật của lão già này hắn không ngừng lầm bầm vẻ mặt vô cùng khó coi. Hắn không thể không lo a. bởi vì lão già là người mạnh nhất ở đây, nếu chẳn mai lão mà có chuyện gì thì thật là không xong rồi.
Lão già chỉ biết nở nụ cười khổ, lão hoàng toàn biết tâm tư của Bạo Long chứ, nhưng dù sao hắn củng là thật tâm lo cho lão, nghĩ tới đây trong lòng lão dân lên một loại ấm áp gia đình khó tả.
Tuyết nguyệt ngọc thử nhanh chóng mang đến vài loại thảo dược đấp lên vết thương của lão và một vài lọa quả đến cho lão dùng. vài loại yêu thú nhỏ nhỏ nửa xung quanh bên lão già đôi mắt vô cùng lo lắng cho bộ dạng của lão.
Đôi mắt già nua của lão già khô gầy quét nhìn một vòng hết thảy, nhìn những sinh vật này ở đây với lão sao bao nhiêu năm tháng nhất là Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080244/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.