Lúc này nhóm người Bạch Diện đã đứng dưới chân một ngọn núi vô cùng hùng vĩ, có ngửa gãy cổ cũng không nhìn được tới đỉnh núi, mây trắng vắt ngan chỉ là lưng chừng của ngọn núi này mà thôi.
Với những người như Bạch Diện đứng dưới ngọn núi cao lớn thế này chỉ có hai từ để hình dung nó '' Hùng Vĩ'', phản phất như nó là một đỉnh thiên trụ là con đường trực tiếp câu thông giửa thế giới này và một thế giới khác. Thế nhưng lúc này mọi người đều không có tâm tư chiêm ngưỡng vẻ đẹp của ngọn núi đó. Tâm thần mỏi người đều căn như dây đàn và ánh mắt mỏi người đều tập trung về một hướng. chính là hướng vừa xảy ra một trận đại chiến.
- Tấu Lục ca huynh nói xem Đại ca có thắng được con khủng long kia không?
Hải Sa mắt phượng màu lam đã xuất hiện màng hơi đỏ nhỏ giọng hỏi Tưỡng Tấu Lục.
- Yên tâm đi đại ca sẽ không sao.
Bạch Diên gương mặt âm trầm xiếc chặc nắm đấm, hắn đã không chỉ một lần muốn quay lại cùng chiến đấu với Võ Thừa nhưng bị đám người Cầu Lục Quý ngăn cản, hắn cũng không phải ngốc, bằng vào thực lực bản thân của hắn hiện tại nếu muốn đứng cùng chiến tuyến với người kia tất nhiên còn chưa đủ.
- Ta phải mạnh lên, nhất định mạnh lên. hắn hít xâu từng ngụm khí để cố nén xúc động trong lòng.
Bạch Diện không biết trong lúc hắn suy nghĩ mong lung hắn đang xiếc chặc bàn tay của Thùy Linh đến nổi tay ngọc của nàng trắng bệch, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080224/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.