Ong...
Độc Thiên Lão Quỹ chợt bọc phát khí tức nhưng rất nhanh hắn đã thu liểm trở lại.
Bên trong lầu các.
Trong giây phút ngắn ngủi độc thiên lão quỹ phát khí tức, chân mài hắn khẻ nhíu một cái rồi rất nhanh đứng lên hét lớn.
- Ngừng tay, ngươi làm gì vậy hả.
Đột nhiên hắn quát mắn lão già cầm quãy trượng kia một cái rồi ân cần đi đến đở hai lão giả vừa bị hắc văng ra, khóe miệng còn dính máu.
- Hai vị là thuộc hạ của ta lỗ mãng, hai vị không sao chứ.
Hai lão giả tinh thần chưa thể hoàn lại thấy hành động Bạch Diện như vậy lại có phần cuốn quýt tay chân.
- Thiếu Gia người..
Lão giả cầm quãy trượng cũng ngẩn ra một cái lắp bấp định lên tiếng.
- Im miệng, chỉ là một ích linh thạch thôi năm nay không đủ thì bù lại năm sau ngươi vì sau lại ra tay với những người này chứ.
Bạch diện thần sắc lạnh băng quát mắn.
Lúc này Độc Thiên Lão Quỹ dẩn ba người Tinh Gia đi tới, Tinh Gia liếc nhìn Bạch Diện trong lòng không khỏi giơ ngón giữa về phía người này.
- Con mẹ nó, nhỏ tuổi như vậy tâm cơ đã thâm trầm mức độ này, thật làm cho ta thấy chán gét.
Bạch Diện như không nhận ra Độc Thiên Lão Quỹ tới đưa tay nâng đở hai lão già kia đứng dậy sau đó như vô tình bắt gặp độc thiên lão quỹ đi tới hắn lặp tức chấp tay cuối người. Làm ra bộ dạng khá cung kính và khách sáo.
- Xin chào Độc Thiên tiền bối. Ta không biết ngài cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080187/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.