Trường Ngạo nhìn Võ Thừa gương mặt cương nghị bất khuất, Võ Thừa miễm cười vỗ vai Trường Ngạo một cái.
- Có lẽ ta không cùng đi với đệ được.
Trường Ngạo đôi mắt thoáng hiên lên nổi mất mát thế nhưng rất nhanh được thai thế bằng sự quyết tâm. Từ sự việc lúc trước xảy ra ở chiến đài hắn đã phần nào hiểu rõ sự nhỏ yếu của bản thân khi đối diện với địch nhân của Võ Thừa, hắn cũng mơ hồ hiểu được sấp tới đây Võ Thừa sẽ phải đối diện với nguy cơ rất lớn, có thể là phải đối diện với sinh tử, cảm giác này càng lúc càng mãnh liệt.
Nhìn Võ Thừa thật kỷ, hít một hơi thật sâu hắn mở miệng.
- Đại ca ta sẽ trở nên mạnh mẽ để rồi vào một ngày kia cùng huynh đứng ở một chiến tuyến thống khoái đánh nhau.
Võ Thừa nghe Trường Ngạo nói thì ngửa cổ lên ha hả cười lớn một tiếng rồi hung hăn vỗ vai Trường Ngạo nói.
- Tất nhiên ngày đó sẽ đến, ta rất chờ mong.
Hai thanh niên nhìn nhau một cái rồi cùng cười ha hả.
- Đi, vào trong ta cùng đệ hôm nay uốn rượu..
Trường Ngạo gật mạnh đầu, hai người vừa xoay người định đi vào trong đình viện chợt bên ngoài cửa lại có giọng vang lên.
- Đại ca, ta cũng muốn uốn.
Võ Thừa nhìn ra cửa chỉ thấy Mị Nhi không biết từ lúc nào đến, nàng vận một bộ y phục màu đỏ như thường lệ có thể thấy một thân hình vô cùng hợp lý đứng đó với gương mặt xinh đẹp tuyệt trần.
Trường Ngạo nhìn Võ Thừa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080159/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.