Chương trước
Chương sau
Hừ... để ta xem bản lĩnh của Triệu Gia ngươi tới đâu.!
Hạ Đồ chấp tay sau lưng hơi ngửa cổ nhìn trưởng lão Triệu gia bộ dạng này là hắn cũng vô ý nhìn Tinh Gia thành thói quen mà ra. Nhưng đập vào mắt Đại Trưởng Lão Triệu gia là một sự khinh miệt không thể chấp nhận được.
Chòm râu mép lại giật giật vài cái đôi mắt hắn hiếp lại tu vi mơ hồ giao động. Hạ Đồ thần sắc lặp tức nghiêm túc tu vi lão cũng mạnh mẽ vận chuyển.
Mùi thuốc súng bốc lên.
- Rượu mời không uốn lại muốn uốn rượu cúng.! Hôm nay Hạ gia các ngươi nên dẹp luôn là vừa.
- Hừm.... lấy thực lực ra mà làm đi, nói nhiều không sợ rung râu à.?
Trưởng Lão Triệu gia nghe Đồ lão phản bác khóe miệng co giật lại tự nhiên có vài cọng râu rơi xuống.
- Đấy!... thấy không ta đã bảo mà.
Hạ Đồ lại mở to tròng mắt chỉ nói, nhất thời đại trưởng lão Triệu gia có xúc động chân tay rung rẩy, phải biết rằng tu vi như hắn chuyện bị người khác dùng võ mồm làm cho giao động là rất hiếm xảy ra. Về việc đấu võ mồm này xem ra hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Hạ Đồ.
Ánh mắt đỏ hồng bùng lên sát khí. Trưởng lão Triệu gia vung hai tay lên trước mặt. Lập tức một vòng xoáy linh lực hình thành, một chỉ điểm ra vòng xoáy ầm ầm lao về phía Hạ Đồ. Đồ Lão sắc mặt trở nên nghiêm túc, thực lực đại trưởng lão Triệu Gia quả thật thâm sâu khó lường lão cũng không nắm chắc phần thắng. Nói nhiều như vậy cũng là cố kéo thời gian để hai người kia chiến đấu có kết quả rồi tính tiếp nhưng giường như tính toán của Hạ Đồ đã bị phát giác.
Hai cường giả bậc nhất trong chiến địa đã xuất trận. Âm thanh ì đùng do đấu pháp phát ra, Linh lực tứ tán khiến cho đám võ giả trúc cơ trở xuống phía dưới đất nhất thời thần sắc chấn kinh.
Trường Ngạo một thương quét ngan đánh bay đối thủ trước mặt hắn ngước nhìn lên không trung xa xa hai tay nắm chặc lẩm bẩm.
- Đó là lực lượng cường giả sao. Nhất định Trường Ngạo ta sẽ có một ngày còn mạnh hơn như vậy. Triệu gia...
Một đường quét ngan toàn nhấm vào người của Triệu gia hạ sát. Trường Ngạo như sói hoan lạc giữa bầy dê thế không thể đở ra sức chém giết.
Mị Nhi đang vung trường tiên trong tay đánh bay một võ giã Quách gia nàng thỉnh thoảng ngước nhìn phía xa xa đôi môi khẻ mím lại.
- Huynh ấy thế nào rồi..?
Tất cả là một mảng hổn chiến tuy phía bên Hạ gia liên minh quân số có phần chịu thiệt một chút nhưng đều khiến Triệu Gia liên minh đao đầu là đan dược đối phương dường như vô cùng vô tận. Vã lại đan dược công dụng kinh người. Phàm là những võ giả không hị thương quá nặng nuốt vào một viên cơ hồ khỏe lại tiếp tục hung hãn xong lên không chút có dấu hiệu kiệt sức.
- Nhìn đi lão thất phu nhân lực ngươi đem đến xem ra cũng không cường hãn như ta nghĩ.
Hạ Đồ vừa một chưởng va chạm với đại trưởng lão Triệu gia hai người tách ra. Lão miễm cười chăm chọc.
Chỉ thấy đối diện sắc mặt đại trưởng lão Triệu gia trở nên hung ác nói.
- Ngươi nghĩ các ngươi thắc chắc rồi sao..?
Lão móc trong nhẫn không gian một ngọc giản rồi hung hăng bóp nát. Hạ Đồ thấy cảnh này thì nhíu mài.
Xa xa một đội quân khác mai phục từ phía ngoài sơn cốc cách 1km ầm ầm xong tới khí thế ngúc trời. Lá cờ treo phía trên Hạ Đồ liếc mắc không xa lạ gì lão hiếp cập mắt có phần ngưng trọng.- Trương gia.
Cùng lúc đó một tiếng cười âm lãnh vang lên kèm theo khí tức cũng không thu kém Hạ Đồ bao nhiêu.
- Đã để các vị chờ lâu..
- Trương Lập, ngươi cũng là liên minh với Triệu gia.?
Hạ đồ âm thanh trầm thấp lên tiếng.
- Ha ha.. ta cũng chỉ muốn làm bên thứ ba quan sát nhưng cái giá Triệu Gia đưa ra rất có ý tứ.
- Trương đạo hữu không cần nhiều lời với lão bất tử này nhanh chóng diệt Hạ gia. Cơ ngơi một nữa Hạ gia sẽ là của ngươi.
Trương Lập cười cười.
- Như y ngươi muốn.
Hạ Đồ thàm kiêu khổ đánh với một người Lão đã rất vất vả rồi giờ lại thêm một người tuy lão không nhanh chóng bại nhưng chuyện chiến bại chỉ là thời gian mà thôi. Lão cắn răng hét lớn.
- Được lắm cả hai người các ngươi cùng lên đi.
Lão vung tay nhanh chóng kết thành một ấn pháp chuẩn bị định liều mạng già thì phía xa xa lại truyền đến tiếng la hét xung thiên.
Mọi người bên Hạ gia vừa nhìn thấy xa xa Triệu Gia viện binh đến nhất thời cỏi lòng cũng có chút băng giá nhưng tiếng la hét cùng hình ảnh võ giả bay loạn tứ phía lại đột nhiên kéo mọi người lại. Chỉ thấy phía xa nơi đội quân Triệu gia đang hung mãnh xong tới đột nhiên ngừng lại rồi âm thanh ì đùng cùng tiếng kiêu rào thảm thiết vang lên. Ánh mắt Trương Lập muốn rớt ra ngoài hắn không thèm để ý đến Hạ Đồ nữa mà nhanh chóng lao về phía gia tộc hắn.
- Là tên hỗn đãng nào giám ra tay với Trương Gia ta.
Chỉ thấy xa xa một thanh niên thân hình lực lưỡng khiên búa trên tay ra đòn như mưa xa bão táp vào đội hình của Trương Gia. Cứ một búa chém ra là có một người kiêu rào thảm thiết kèm theo các tàng chi văng đủ hướng, có người trực tiếp bỏ mình tại chổ.
Võ Thừa gương mặt lanh băng linh lực tảng ra xong vào hơn 100 người chém giết. Rất nhanh đội hình của Trương gia tán loạn gà bay chó chạy nằm xuống hơn phân nữa.
Thấy một màng như vậy phía bên Triệu Gia từng người cảm thấy lạnh gáy. Hạ gia thì từng tiếng hoan hô đinh tay nhứt óc cùng sỹ khí dân cao.
- Dừng tay....
Trương lập hét lớn nhưng giữa chiến trường tiếng hét của hắn hòa làm tiếng hét của tộc nhân hắn cũng chỉ là một tiếng hét đau đớn khi trúng đòn mà thôi. Mất vài phút để tất cả nhận ra sự việc bất thình lình này. Nhưng trong vài phút người của Trương gia đã nằm xuống thương vong hơn một nữa.
- Ta giết ngươi...
Tiếng rống giận của Trương Lập van lên lúc này hắn còn cách Võ Thừa không đến 30m một thanh chiến mâu xuất hiện trong tay mang theo phẩn nộ phóng thẳng về phía Võ Thừa.
Võ Thừa sớm đã nghe thấy tiếng của Trương Lập nhưng gương mặt vẩn cứ trơ trơ, chiến mâu lao đến như tên bắn Võ Thừa lách nhẹ người lui vài bước..
Ầm...
Chiến mâu cấm mạnh xuống mặt đất đâm xâu vào hơn 1m Võ Thừa vẩn tiếp tục vung búa chém những tộc nhân Trương gia xung quanh. Trong phẩn nộ Trương Lập đã xong tới trường mâu cánh tay nắm lấy cán có tư thế nhổ lên rồi bổ thẳng về hướng Võ Thừa nhưng khoảng khắc hắn định nhổ Trường mâu lên đập tới thì sắc mặt lại cực kì khó coi. Hắn nhổ không lên. Phía dưới chổ Võ Thừa đứng là một tảng đá xanh cứng rắn lúc nảy hắn tức giận ném một kích quá mạnh khiến cho lưỡi chiến mâu cấm phập vào trong.
Võ Thừa liếc nhìn Trương Lập gương mặt có chút cổ quái.
Trương Lập lại hét lớn một tiếng rồi lấy tư thế mạnh mẽ rút lên quét ngan chiến mâu. Võ Thừa lại Ngẩn ra còn Trương Lập theo quán tính xoay mất 2 vòng rồi hắn nhìn thanh chiến Mâu của hắn trong tay lúc này đã đứt mất một đoạn còn dính trên tảng đá.
Võ Thừa nhún vai lại xoay về hướng khác tiếp tục chém giết còn Trương Lập nộ khí công tâm phung ra một ngụm máu tươi.
- Trời cao không có mắt a. Muốn diệt trương gia ta..
Hắn ngửa cổ lên trời gào thét rồi như hóa điên tay không lao đến Võ Thừa. Võ Thừa xoay người một cước đá ra đạp thẳng vào mặt trương Lập hắn lăn lộn mấy vòng trên đất.
Bắt gập cảnh này tất cả Võ Giả bên phía Triệu gia đều lấy tay đập vào tráng một cái.
Đại trưởng lão Triệu gia thì ngơ ngác nhìn một màng lão không thể tin một cường giả thái ất lục trọng lại hành động ngu học éo thể nào tả được như vậy.
Hạ Đồ, Mang Hữu Hình, Lưu Đương Ti. Lúc trước sắc mặt khó coi vô cùng khi thấy Trương Lập đến nhưng cảnh tượng vừa rồi diển ra cũng khiến ba người bọn họ thần sắc cổ quái rồi cười lên ha hả.
- Hahahaha thiệt con mẹ nó Trương gia lão đầu hợp tác với Triệu Gia thật là anh minh thần Võ vô địch thiên hạ, khâm phục khâm phục
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.