Trên một bình nguyên rộng lớn bầu trời cùng mặt đất chỉ có một màu xám tro, cũng chẳng biết nó rộng lớn đến đâu nhưng bằng mắt thường không nhìn thấy được điểm cuối, không có dấu hiệu của nhân loại nhưng lại có rất nhiều kiến trúc đổ nát nhìn xa xa còn thấy những tòa tháp khổng lồ mang khí tức cổ xưa. Nếu nhìn kỷ sẽ thấy tám tòa tháp mỗi tòa có 5 tầng đến 9 tầng trong số đó 3 tòa đã bị tàn phá nặng nề đổ bể hơn nữa còn 5 tòa vẫn còn đứng sừng sững theo năm tháng. Tuy có dấu vết tàn phá của chiến tranh và thời gian nhưng chung quy vẫn còn khá nguyên vẹn,vẫn có sự áp bách rõ rệch đối với võ giả khi mới nhìn thấy.
Ở đây linh khí lúc nồng đậm lúc lại như vùng đất chết. Hắc khí cùng tử khí lượn lờ. Tu sỹ ở đây cấp bậc dưới võ cường cơ bản không chống chịu nổi uy áp cùng khí tức đặc thù.
- Ở đây từng là một nơi rất thịnh vượng. Vết tích này có lẽ trận chiến năm đó mức độ khốc liệt cũng là đĩnh điểm.
Một trung niên nam tử mặc trên mình bộ bạch bào, mài kiếm mắt sáng. Khuôn mặt tuấn lãng nhưng không che được sự ngạo mạng cùng gião hoạt nhàn nhạt lên tiếng. Người nầy còn ai khác ngoài tinh gia.
Sau lưng hắn là 2 người đàn ông một là trường ngạo một là võ thừa cũng đang đứng quan sát cảnh tượng chung quanh.
Trường ngạo hơi thở nặng nề nhìn hắn có chút chật vật nhưng miễn cưỡng có thể kiên trì được. Võ thừa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080068/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.