“Ha ha ha!” Trong phòng ăn, có người nhẫn không nổi liền cười ra tiếng.
Thời điểm mấy ngày trước khi Tống Thiên Minh tìm đến Thạch Hạo, Thạch Hạo không phải cũng là kinh mạch trên đùi bị đả thương, đi lại không tốt sao? Cũng không có gặp Tống Thiên Minh ngươi có cái nhường nhịn gì a.
Lại nói, Thạch Hạo lúc ấy còn có cánh tay bị thương kinh mạch đâu.
Hiện tại ngươi ngược lại là kêu oan lên rồi?
Không biết xấu hổ!
Tống Thiên Minh cũng ý thức được, người trước mặt này, đồng dạng cũng là cái “Phế nhân” đây này.
Ngươi kêu khổ cùng một người tàn phế, lại có thể khiến cho cái gì đồng tình đâu?
Tống Thiên Minh cảm thấy rất biệt khuất, rõ ràng gã là người bị đánh tổn thương kia, vì cái gì ngược lại không ai đồng tình với gã đâu?
“Lên, bắt lấy hắn cho ta!” Nhưng gã lập tức liền bộc lộ bộ mặt hung ác.
Gã chính là thiếu gia Tống gia, cần để ý tới loại vấn đề có lý hay không có lý này sao?
Nguyên bản, Thạch Hạo đã là phế nhân, gã cũng lười ngang nhiên đi ức hiếp, nói thế nào gã cũng là người muốn mặt mũi—— chủ yếu hơn chính là, Thạch Hạo rất được nữ sinh trong học viện thích, nếu người nào ngang nhiên ức hiếp hắn, cái kia chính là công địch của nữ sinh.
Tống Thiên Minh tự phụ tiêu sái, đương nhiên không muốn trở thành chuột chạy qua đường trong mắt đám nữ sinh.
Nhưng bây giờ, Thạch Hạo đánh gãy một cái chân của gã, vậy cái này cũng không phải là sự tình mặt mũi hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-de-ton/29510/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.