Một chân đem người đá lên cao ba trượng, đây là khái niệm gì?
Tối thiểu nam tử chải ba bím tóc nhỏ biết rõ, chính mình tuyệt không có khả năng làm được, hơn nữa còn kém đến rất rất xa.
Thạch Hạo lại làm được.
Dễ dàng, liền đá ba cước mà thôi, liền đem ba người đá bay cao đến ba trượng, dọa gã cứ thế nâng lên nắm đấm nhưng không dám đánh ra ngoài.
Lực lượng hai ngàn cân? Kinh mạch ở đùi phải, cánh tay phải bị hỏng?
Lừa gạt quỷ a!
Lúc nào hai ngàn lực lực lượng có thể đem một đại nam nhân đá lên cao ba trượng rồi? Còn có, ánh mắt của gã lại không có mù, chẳng lẽ nhìn không ra, Thạch Hạo dùng chính là chân phải sao?
Cái này mẹ nó là cái tình báo gì? Còn có, cố chủ kia có phải là có thù cùng võ quán Hải Lăng bọn họ hay không, cố ý hố bọn họ a.
Ba, ba, ba, ba người kia rơi xuống, lại không nhúc nhích, nội tạng đã bị sinh sinh đá bể, tự nhiên chết được triệt để.
—— đối với kẻ muốn giết mình, Thạch Hạo sao cần phải hạ thủ lưu tình?
“Tại sao lại không động thủ?” Thạch Hạo hướng nam tử chải ba bím tóc nhỏ hỏi.
Nam tử chải ba bím tóc nhỏ cười xấu hổ cười: “Không dám! Không dám!” Gã chậm rãi thu hồi nắm đấm, chậm giống như là lão đầu tám mươi tuổi, sợ bị Thạch Hạo hiểu lầm thành chính mình có ý xuất thủ.
Bốn tên đồng bạn vẫn nằm trên mặt đất, anh linh không xa a.
Thạch Hạo gật gật đầu: “Các ngươi tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-de-ton/29504/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.