Sát ý của Âu Dương Húc lập tức bành trướng gấp chục lần,Tiêu Quân Uyển và Tiêu Quân Doanh cũng thấy rõ sát ý trong mắt hắn. 
“Âu Dương Húc, Giết hại đồng môn là trọng tội, huynh đừng có làm bừa.” – Tiêu Quân Uyển vội nói. 
Âu Dương Húc thu liễm sát ý quay sang nhìn Tiêu Quân Uyển cười nhẹ đáp: 
- Quân Uyển , muội đừng hiểu lầm,ta đường đường là nội môn đại sư huynh sao có thể giết hại đồng môn đươc?Càng sẽ không không cùng một hài tử đi so đo tính toán, ha ha . Lại nói,Một tháng sau Tần Dương phải rời khỏi tông môn nên tâm trạng có chút không vui cũng rất bình thường,điều này ta có thể hiểu được. 
- Tần Dương,cố gắng trân trọng một tháng cuối cùng này đi,cố học tập chút bản lãnh,phải biết rằng giang hồ rất hiểm ác, học được một chút có lẽ tương lai sẽ có tác dụng. 
Tiêu Quân Uyển trong lòng cấp bách, Âu Dương Húc lời nói dường như không có vấn đề gì nhưng theo cách làm người của hắn thì khẳng định sẽ đi đối phó với Tần Dương. 
“Quân Uyển,Hẹn gặp lại,đừng quên buổi hẹn tối ngày mai nhé.” - Âu Dương Húc cười nói 
- Ta không có đáp ……… 
Tiêu Quân Uyển quay sang nhìn Tần Dương thì lời sắp nói cũng nuốt luôn vào trong bụng,nàng không hề muốn đáp ứng đề nghị của Âu Dương Húc nhưng nếu có cơ hội thì nàng muốn đi khuyên nhủ hắn buông tha cho Tần Dương. 
- Tần Dương,Tỉ biết nói gì với đệ bây giờ! 
"Âu Dương Húc đã là ngưng khí cảnh tầng một !" - Tiêu Quân Uyển hơi bất lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-dan-than/1373292/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.