Hôm nay đương nhiên không phải sinh nhật thật của Hạng Lan, mánh lới này chỉ là tùy tiện biên ra vì chơi Thân Mạc mà thôi, tất nhiên Thân Mạc cũng biết.
Thế nhưng Thịnh Quyền và Thịnh Tuyên thì vô tội thật, họ căn bản không biết hôm nay Lương Tấn bảo họ đến đây là vì chơi Thân Mạc. Nếu biết thế này, chắc chắn Thịnh Quyền không đến.
Hôm qua Thịnh Khâu mới quậy ở nhà hắn một trận, sau đó cả nhà bọn họ phải đi gặp lão thái gia, bây giờ bà nội hắn vẫn quỳ ở từ đường. Giờ khắc này nhìn Thịnh Khâu, Thịnh Quyền không có lá gan như trước, chỉ ước gì mau chóng rời khỏi chỗ này.
Lương Tấn cũng cảm thấy mình như thể nghe được chuyện cười, hắn nhìn Hạng Lan, lại nhìn Thịnh Quyền, hỏi: "Đánh, đánh thật?"
Thịnh Quyền liếc mắt nhìn Thịnh Khâu, không nói gì.
Hôm qua Thịnh Tuyên đi học trên trường, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, mà chuyện hôm nay nghe người xung quanh bàn tán cậu ta cũng hiểu rõ, nói: "Em cảm thấy hai anh phải đánh nhau."
Hạng Lan thấy mình bị anh em họ bán đứng, đứng lên đập Lương Tấn ngã xuống ghế salon. Lương Tấn á một tiếng, che mặt, nhìn Hạng Lan vô cùng uất ức, nghĩ thầm tôi không đành lòng đánh cậu, sao cậu lại đánh tôi không nể tình chút nào thế.
Thịnh Tuyên kêu lên: "Anh cũng đánh anh ấy đi Lương Tấn!"
Hạng Lan liếc cậu ta, Thịnh Tuyên xì một tiếng, xoay mặt kéo Thân Đông, nói: "Việc này em sẽ nói với ba anh ấy, anh ấy về kiểu gì cũng bị đánh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/977424/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.