Nghĩ đến Thịnh Khâu, tâm trạng Thân Đông lại vui vẻ, cậu để cốc xuống cầm bút, lại không thể chờ đợi.
Gọi điện thoại cho Thịnh Khâu.
Nhưng Thịnh Khâu không nghe máy, Thân Đông để điện thoại xuống, vừa mất tập trung làm việc, vừa chờ hắn gọi lại.
Khi chờ một người nhắn tin lại, thời gian trôi qua vô cùng chậm. Thân Đông rầu rĩ cầm điện thoại, nhắn một tin cho hắn, vẫn mãi chưa thấy trả lời.
Mãi Thân Đông quên chuyện này mất, cắm cúi nghiêm túc làm việc, Thịnh Khâu lại gọi điện thoại: "Anh mới họp, để điện thoại ở văn phòng, có chuyện gì không?"
"Không có chuyện gì." Thân Đông thoát ra khỏi công việc, tựa lưng vào ghế ngồi dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Em muốn mời anh ăn cơm."
"Mời anh ăn cơm?" Thịnh Khâu kinh ngạc, hắn ngồi xuống ghế, nói: "Ngày nào chúng ta cũng ăn cơm cùng nhau mà?"
"Ý em là cùng đi ra ngoài ăn." Thân Đông giải thích, nhẹ giọng nói: "Chỉ có hai chúng ta."
Cậu nhẹ nhàng đặt bút ở dưới mũi, chu miệng kẹp, đảo mắt, mặt nóng lên chờ Thịnh Khâu đáp lại.
"Được, vậy anh gọi điện thoại cho ba mẹ." Thịnh Khâu nói hết câu, bút dưới mũi Thân Đông cũng rớt xuống, cậu cười ra tiếng, nói: "Vậy quyết định như vậy đi, buổi tối chúng ta đi ăn đồ Nhật, em đón anh."
"Hay là để anh đi đón em, đằng nào cũng phải vào trung tâm thành phố."
"Em đón anh!" Thân Đông nói năng đầy khí phách, nói: "Cúp đây."
Hai người hẹn xong, Thân Đông bỗng cảm thấy làm việc có nhiều sức hơn, chưa đến xế chiều cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/977411/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.