Mạc Vân Phân nhìn đứa bé được Lam Phinh Đình ôm vào trong lòng, rõ ràng chỉ mới sinh ra, không có bất luận chỗ hơn người nào, nhưng có một đám người ở cạnh vây quanh, khích lệ như "chúng tinh củng nguyệt".
Trong giây lát này, thời gian dường như về tới một ngày ba mươi năm trước kia, thân ảnh Mai Âm váy dài thuần trắng và Lam Phinh Đình chồng vào nhau. Thân Đông ở trong lòng bà, móng tay nhỏ nhẹ nhàng duỗi ra nắm lấy ngón tay của bà, miệng nhỏ chưa mọc răng hé ra cười, như thể đang cười nhạo bà ta thấp kém.
Mai Âm còn mỉm cười với bà ta, nói đứa bé ngoan ngoãn ra sao, nụ cười trên mặt như thể đang khiêu khích.
Bà nhẹ nhàng chớp mắt một cái, ở trong mắt Mạc Vân Phân đều là trào phúng và cười nhạo. Bà ta nghĩ trong lòng bà nhất định là đang nói, dù cô ngủ với A Bỉnh thì sao, anh ấy đến cùng cũng là đàn ông của tôi.
Mạc Vân Phân cười nhận lấy tiểu bảo bảo trong lòng Mai Âm, nó nho nhỏ, non nớt, mắt to đen láy, lông mi dài như búp bê, nhẹ nhàng chớp mắt một cái, tiếng cười ngây thơ mà tràn ngập sức sống.
Ngón tay Mạc Vân Phân nhẹ nhàng đặt trên người nó, sờ vào cái cổ mềm mại của nó. Trong nháy mắt, trong đầu của bà ta đột nhiên lóe lên một ý nghĩ khủng bố —— bà ta phát hiện mình có thể bóp chết đứa nhỏ này dễ như ăn cháo.
Cho dù nó sinh ra đã nhận hết ân sủng, thế nhưng ai cũng không thể phủ nhận sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/977398/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.