🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thân Đông đang tay chân luống cuống, mẹ Thịnh về, vào cửa là hỏi: "Ai nha, làm sao thế? Sao lại ầm ĩ rồi?"

"Mẹ!" Thân Đông vội nhảy lên, tựa vào cạnh cửa hai tay chắp sau lưng túm ván cửa, căng thẳng không chịu được.

Khoảng thời gian này ở bệnh viện toàn là mẹ Thịnh ôm cháu, ít nhiều cũng coi như là thuận buồm xuôi gió, vừa nhìn dáng vẻ này của Thân Đông là bà nhịn không được bật cười: "Làm sao? Hay là con không dám ôm? Đại Khâu giờ cũng biết ôm rồi đấy."

Mẹ Thịnh vốn cũng lo Thân Đông ở nhà một mình không ứng phó được nên quay lại, vốn lúc quay lại bà còn tưởng Thân Đông kiêu ngạo như vậy có thể ghét bỏ bà quản việc không đâu hay không, giờ khắc này thì bà lại yên tâm, tiến lên hai bước ôm một đứa lên dỗ, còn ra hiệu Thân Đông cũng đến đây.

Thân Đông vẻ mặt đau khổ đi tới, dưới sự chỉ bảo của mẹ Thịnh cẩn thận từng li từng tí một bế Thân Thịnh Dịch lên, ôm vào trong ngực cẩn thận vỗ từng li từng tí một, dáng vẻ không tự nhiên lúng túng làm mẹ Thịnh không nhịn được cười.

Thật vất vả dỗ bảo bảo đang gào khóc ngủ, Thân Đông xoa xoa cánh tay đau nhức, nhăn mặt ngồi bên cạnh thở dài.

Cậu xưa nay chưa từng gặp phải người trị được cậu, bây giờ có thể coi là gặp phải khắc tinh.

Mẹ Thịnh đi ra ngoài nhìn thấy hai cái tã ở ngoài ban công, nhất thời lấy làm kinh hãi, quay người chạy vào hỏi: "Con giặt tã hả?"

Thân Đông gật đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/977394/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.