Thịnh Khâu trở về phòng, đại bảo bối đang ngủ sâu, trên gò má trắng như tuyết hằn một vệt màu đỏ nhàn nhạt. Hắn cúi đầu hôn cậu một cái, cẩn thận từng li từng tí một lên giường ôm người vào trong ngực.
Thịnh Khâu sáng sớm hôm sau theo thói quen ra cửa chạy bộ, tại chỗ khúc quanh khu biệt thự gặp một người không xa lạ gì, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói là người quen.
Phòng Viện.
Cô ta mặc váy ngắn màu trắng lộ vai, chân đeo một đôi giày xăng-̣đan, lộ ra ngón chân trắng như tuyết, ngón chân sơn màu đen.
Thịnh Khâu dừng bước.
Phòng Viện lẳng lặng nhìn hắn, đôi mắt đen thui nhìn không thấy đáy, thản nhiên nói: "Cuộc sống của anh rất quy luật."
Thịnh Khâu mặc T shirt thể thao màu xanh lam, bắp thịt xuyên thấu qua vải vóc có thể nhìn ra rõ ràng, cánh tay lộ ra thấm mồ hôi, thỉnh thoảng lóe lên dưới ánh nắng mặt trời.
Hắn cười một tiếng, thần sắc có tự tin và ung dung thuộc về đàn ông, cũng có một tia khiêu khích: "Làm sao, tới làm hòa?"
"Không." Phòng Viện nói: "Tôi tới nhận lời khiêu chiến của anh."
Thịnh Khâu bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Anh cô không thể nào nói chuyện như vậy cho cô, sao cô biết?"
"Tôi cài thiết bị nghe trộm trong máy anh ấy."
Thịnh Khâu không thể không lần thứ hai nhìn thẳng vào cô gái trước mặt. Phòng Viện nhỏ hơn Phòng Bân năm tuổi, năm nay hai mươi lăm, nữ bác sĩ du học, bây giờ cùng anh trai quản lý việc kinh doanh của gia đình.
Thịnh Khâu không chỉ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/977389/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.