Thân Đông nhanh chân đi vào, cằm trắng như tuyết thoáng hất lên, khóe miệng chậm rãi cong lên nụ cười cực kỳ diễm lệ: "Tôi nói này làm gì chứ, hóa ra là tiệc khánh công à... sao không ai thông báo cho tôi?"
Một tiếng cuối cùng, thấp xuống, nụ cười cũng rõ ràng thu liễm.
Lão già xoá bỏ tất cả công lao của con lớn nhất chuyển cho con nhỏ nhất thời hết sức khó xử.
Bàn tính của Mạc Vân Phân đánh thật hay.
Trong tiệc khánh công nhờ lão gia tử ra mặt chống lưng cho Thân Mạc, đến lúc đó trong đại hội tập đoàn Thân Mạc danh chính ngôn thuận thăng chức. Không phải không nghĩ tới Thân Đông sẽ đến, chỉ là Mạc Vân Phân nghĩ là, lão gia tử đứng trên sân khấu, dù Thân Đông không phục trong lòng, dù gây sự tới đâu, cho cậu mười cái lá gan cậu cũng không dám vả mặt lão gia tử chứ? Đây là cha ruột cậu đó!
Đáng tiếc bà ta cuối cùng còn đánh giá thấp năng lực gây sự của Thân Đông.
Cậu trực tiếp ủy khuất giữa hội trường.
Thân Đông mím môi, như thể mới phản ứng lại miễn cưỡng nở nụ cười, thất vọng và khổ sở lộ rõ trên mặt: "Xem ra tôi tới sai hội trường rồi, tiệc khánh công này, không phải chuẩn bị cho tôi..."
Nếu như dáng dấp này của cậu là ở nhà, Mạc Vân Phân phỏng chừng còn có thể giả bộ đồng tình một chút, nhưng bây giờ trước mặt mọi người, bà ta chỉ muốn lao xuống xé nát cái miệng cậu!
Thân Đông là cố ý!!
Hội trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khi-co-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/236258/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.