Qua năm mới, thời tiết càng ngày càng lạnh.
Vé đặt trước kì Xuân vận đã bắt đầu, từ sớm Trì Phương Hoa đã gọi điện tới bảo Trì Tâm chuẩn bị trở về nhà ăn Tết.
Năm đó thi lên đại học, Trì Tâm đã thu dọn sạch sẽ tất cả hành lí từ nhà của mấy cậu, hoàn toàn dọn đi. Nghỉ đông và nghỉ hè cô cũng đều làm công ở Lăng Hải, chỉ ngẫu nhiên về nhà thăm bà ngoại. Về phần mẹ già, bất hòa với các mợ, ăn Tết có khi sẽ trở về, phần lớn thời gian là đi nhà cha mẹ chồng, ngẫu nhiên sẽ còn đi theo chú Hứa đến Hải Nam hoặc mấy chỗ nhiệt đới gì đó, đương nhiên Trì Tâm không tiện đi theo.
Hai năm trước bà ngoại mất, năm nay vốn Trì Tâm không cần dời chỗ, nhưng đúng lúc đụng phải đại thọ sáu mươi tuổi của cậu cả, cho nên, cô nhất định phải trở về. Mà lại, năm nay cô bắt đầu công việc, mẹ già cũng không đi Hải Nam, đương nhiên cô hẳn là về nhà thăm bà và các cậu.
Nhưng... Viễn Du thật sự là cái hố mà cô không vượt qua được, mấy tháng này, dựa vào tiền lương thực tập cũng nên phát rất nhiều, quà ăn Tết của người thân, bao lì xì cho các em, đương nhiên không thể giống như những năm qua lúc còn đi học làm công.
Làm sao bây giờ?
Có thể làm sao? Hiện thực cùng lí tưởng cho tới bây giờ trời xui đất khiến, cũng sẽ có hi vọng. Ngay khi cô sắp không kiên trì nổi muốn xin làm thực tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-khai/3463561/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.