Mạc Tiểu Bắc bình tĩnh nhìn Thiên Vũ Vũ Thần.
Cô không biết đầu bên kia điện thoại nói gì, chỉ biết sau khi Thiên Vũ Vũ Thần nghe xong cú điện thoại kia, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hoa oải hương ngoài cửa sổ vẫn như cũ lãng mạn xòe mở, sườn mặt của anh nhiễm sắc tím trong biển hoa kia.
Mạc Tiểu Bắc hoang mang nhìn anh, lo lắng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Thiên Vũ Vũ Thần lúc này mới ngửa mặt lên nhìn cô, mặt mày thâm thúy, trong đáy mắt có chút bóng nhạt, trong đầu vẫn còn vang lên nội dung cuộc điện thoại.
Sau một lúc, anh nhíu mày nhìn cô, thản nhiên nói: “Mạc Tiểu Bắc, lúc trước vì sao muốn ký thỏa thuận kia với tôi?”
Cô ngớ ra.
Lúc trước hẳn là bị ép buộc đi.
Nhíu mày, cô giương mắt nhìn anh, lông mi dày run rẩy như cánh bướm, không biết vì sao anh lại hỏi chuyện này, nhưng dù sao cũng có một loại dự cảm không tốt từ tận đáy lòng giống như trả lời không tốt sẽ không thể quay trở lại.
“Lúc trước ba mẹ bảo tôi đi xem mắt, tôi lại không muốn đi ngược ý nguyện của họ, thêm nữa thái độ của bọn họ cương quyết như thế, lúc đó anh lại đề xuất thỏa thuận kia, tôi cảm thấy như vậy rất tốt liền đồng ý.”
Anh lại hỏi, khuôn mặt lạnh lùng nhìn không ra chút tình cảm nào: “Em mới 18 tuổi, vì sao người nhà lại vội vã nhét em cho tôi?”
Mạc Tiểu Bắc ngẩn ra, một góc nào đó trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546773/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.