Trong phòng ăn tao nhã kiểu Tây vang lên khúc nhạc ôn nhu mang theo khát khao lãng mạn của con gái, giống như xuyên qua một tòa thành cao quý mà thanh lịch, bầu không khí mờ nhạt mà ái muội vây quanh, trên bàn hoa hồng đỏ tươi nở rộ, sofa kiểu Tây giống như cung đình, ở giữa một bàn tay kéo violon tao nhã mà tiêu sái, toàn bộ đều giống như mộng ảo.
Đã từng một lần cho rằng mình chính là công chúa gặp nạn trong toà thành, chờ bạch mã hoàng tử của mình vượt qua thiên sơn vạn thuỷ tới giải cứu cô. Nhưng mà, ngồi trong toà thành này, không có hoàng tử của cô.
Hoàng tử của cô đã sớm như bọt biển chốn đại dương, chậm rãi biến mất phía chân trời, sẽ không còn trở về, để lại cho cô chỉ là tan vỡ mà cô không muốn chấp nhận.
Ngơ ngẩn lấy lại tinh thần, sống mũi có chút cay cay, hít vào một hơi, nhớ rõ vị trí là cạnh cửa sổ, cũng không quản những ánh mắt kinh ngạc chung quanh nhìn đến, cô nghiêng đầu gắng sức tìm kiếm.
Trước cửa sổ lớn sát đất, một người đàn ông mặc tây phục màu đen đang tao nhã mà ngồi, ngón tay thon dài dưới ánh sáng vàng nhạt lóe lên vẻ hồng hào. Đôi mắt kính trên chóp mũi lại tăng thêm nét lịch sự, mặt lại hướng ngoài cửa sổ mà nhìn, giống như mọi tiếng động lớn nháo phàm trần đều không có quan hệ gì với anh.
Nhìn người này, chỉ cảm thấy thế giới đều tĩnh lặng lại.
Mạc Tiểu Bắc âm thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546735/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.