“Cho dù là mẹ cũng không thể sáng sớm tự ý xông vào phòng đánh vợ con được."
Tôi bình tĩnh đứng sau Cận Tự và lặng lẽ nhìn.
Người đi cùng bà ấy là ai?
Nói xong, Cận Tự hất tay Cận phu nhân ra.
Tôi quay đầu lại một chút để nhìn vào khuôn mặt của bà ấy.
Người phụ nữ đoan trang, duyên dáng trở nên sợ hãi vì sự giận dữ của chính con trai mình.
"Đánh vợ?"
Bà ta trừng mắt nhìn tôi
Chỉ bằng một cái liếc mắt, bà Cận đã tóm lấy cô gái đang theo sau mình.
Tôi cũng nhìn qua.
Cô gái đó trông trẻ hơn tôi, khoảng hai mươi, nhìn như xuất thân từ một gia đình thực sự giàu có, mềm mại và yếu đuối nhưng lại có khí chất nổi bật.
Con gái của một người giàu mới nổi như tôi thoạt nhìn thì khác hẳn.
Tôi vừa nhìn qua xong thì bà Cận nói nốt những chữ còn dang dở.
"Uyển Uyển thì sao? Con bé là hôn thê của con!"
Ồ! Vị hôn thê sao!
Mắt tôi lại tập trung vào cô ấy.
Tôi đại khái biết đó là ai.
Trước khi chúng tôi chia tay, Cận gia đã tổ chức một lễ đính hôn hoành tráng cho anh ấy với tiểu thư nhà họ Trình.
Mặc dù buổi lễ đã bị Cận Tự phá hủy nhưng chuyện đính hôn vẫn được giữ nguyên.
Trình gia là một gia tộc thực sự giàu có.
“Hôn phu cái rắm.”
Cận Tự đang đứng trước mặt tôi đột nhiên thốt ra một câu chửi: “Nếu mẹ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hu-chiem-to/3330337/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.