"Đây là chính miệng cô nói đó.
Về sau cũng đừng có xin tha." Lăng Trình Tiện mặt không chút biểu cảm nói xong liền xoay người muốn rời đi.Nhậm Nhiễm thấy vậy vội vàng nắm lấy cánh tay Lăng Trình Tiện: "Tứ thiếu, nếu bây giờ tôi cầu xin anh, vậy có được không?""Cô chẳng phải thích cứng rắn lắm sao, cứ tiếp tục cứng đầu như vậy đi, tôi còn rất thích xem bộ dáng lấy trứng chọi đá của cô." Lời của Lăng Trình Tiện nghe qua giống như đang trào phúng Nhậm Nhiễm, nhưng đây cũng là ý tưởng chân thật của y, có lẽ y đã sớm chán ngấy mấy cô ả nhu nhược ở bên ngoài rồi nên mới thấy Nhậm Nhiễm mạnh mẽ rất hợp mắt mình, càng lúc càng khơi dậy hứng thú của y.Nhậm Nhiễm nghe xong, bước sát đến bên Lăng Trình Tiện, cô nâng tay vuốt nhẹ lồ ng ngực y, nhỏ giọng mềm mại như đang làm nũng, "Anh xem, tôi với bạn mình hôm nay đều mất hết mặt mũi rồi, nếu làm lớn chuyện đối với anh cũng không có chỗ tốt, đường đường là Lăng thiếu phu nhân, vậy mà phải làm trò cho người khác xem, không phải rất mất mặt sao, đúng không?"Lăng Trình Tiện nâng cằm Nhậm Nhiễm lên, ngón trỏ xoa nhẹ khóe môi cô "Người làm trò là cô, cũng không phải tôi, có mất mặt cũng là cô mất mặt, liên quan gì đến tôi chứ?"Người này dầu muối không ăn, thật sự rất khó chiều a, Nhậm Nhiễm cũng có chút bất đắc dĩ.Lúc Nhậm Nhiễm còn đang ảo não thì Lăng Trình Tiện đột nhiên nói sang chuyện khác."Mẹ cô vừa mới gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai/2501679/chuong-10.html