Lăng Trình Tiện nhìn chằm chằm Nhậm Nhiễm từ trên xuống dưới, ánh mắt còn mang theo chút cảnh cáo: “Chỉ cần cô với anh ta trong sạch thì sợ nhiều như vậy làm gì?”“Vậy nếu không trong sạch thì sao?” Nhậm Nhiễm buột miệng hỏi lại.Giọng nói của Lăng Trình Tiện tựa như lưỡi dao: “Cô lặp lại lần nữa?”“Anh khoác áo của anh ấy lên người tôi ngay trước mặt cô Lâm, anh cho rằng tôi còn có thể rửa sạch vết nhơ này à?”“Vậy sao cô không nghĩ lại xem đồ của anh ta lại ở trong tay tôi…”Nhậm Nhiễm cầm lấy ly nước trên bàn hất lên người Lăng Trình Tiện, anh ta không phòng bị, cũng không nghĩ lá gan của Nhậm Nhiễm có thể lớn đến vậy, cho nên hơn nửa ly nước chanh đọng trên mặt của Lăng Trình Tiện.
Người đàn ông lấy tay lau mặt, cổ áo hoàn toàn ướt đẫm, còn có mấy giọt nước rơi xuống từ chiếc cằm vững chãi của anh.Từ nhỏ đến lớn, y chỉ bị tạt nước hai lần, mà cả hai lần đều là do Nhậm Nhiễm tặng.Lăng Trình Tiện từ từ khép mắt nhưng vẫn nắm chặt cổ tay Nhậm Nhiễm, anh dùng sức như muốn bẻ gãy tay cô.Nhậm Nhiễm giãy giụa nhưng không thể rút tay về.Nhân viên chuẩn bị mang thức ăn lên, khi nhìn thấy cảnh này thì sợ đến nỗi không dám đi tới.Lăng Trình Tiện vừa thu tay lại, sau khi đứng dậy, y kéo Nhậm Nhiễm đi.
Bọn họ bước xuống từ tầng hai, Tư Nham đã đứng chờ ở dưới, nhìn thấy dáng vẻ của Lăng Trình Tiện thì biết đã xảy ra chuyện.Anh ta nhanh chóng gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai/2501653/chuong-22.html