Nhậm Nhiễm bị chặn họng nên không phản bác được lời nào.
Người mở một nơi trai gái như thế này sao có thể giữ mình trong sạch.
Còn đau lòng? Cô cũng không biết nữa, chuyện của bọn họ qua đã lâu, mỗi người đều có con đường riêng phải đi.Cô chỉ không cam tâm thôi.Lăng Trình Tiện nhìn khuôn mặt của cô: “Anh ta giữ video của cô, đây chỉ là quà đáp lễ cho anh ta mà thôi, từ khi nào cô lại nương tay với loại người như vậy?”Hai chuyện này không giống nhau.Nhậm Nhiễm nhìn thấy cô gái cởi một chiếc cúc áo của Hoắc Ngự Minh, mà anh ta vẫn nằm bất động, cô nhanh chóng buông lỏng bàn tay đang nắm chặt: “Lăng Trình Tiện, nếu như người nằm ở đây là một người con gái, sau khi tỉnh lại thì cô ấy sẽ tố cáo chúng ta, Hoắc Ngự Minh cũng sẽ làm như vậy.”“Vậy cứ để anh ta tố cáo đi!”“Anh…”Tiếng kêu của cô gái truyền đến lỗ tai Nhậm Nhiễm, cô ta vội vàng đứng dậy đi sang bên cạnh: “Chuyện gì thế này? Không liên quan đến tôi!”Nhậm Nhiễm tiến lên, nhìn thấy Hoắc Ngự Minh nhăn mặt, lồ ng ngực phập phồng kịch liệt, giống như ngạt thở.
Anh ta khó chịu nhưng vẫn chưa tỉnh lại, sắc mặt càng ngày càng trắng, cơ thể không còn điểm tựa nên ngã xuống đất.“Xảy ra chuyện gì?” Phó Thành Kình khó hiểu.“Gọi 120 nhanh lên!” Nhậm Nhiễm khua tay, cô đứng dậy đi đến chỗ của Hoắc Ngự Minh, sau khi ngồi xuống thì vỗ mặt của anh ta: “Anh không sao chứ? Nói chuyện.”Hoắc Ngự Minh hoàn toàn mất đi ý thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai/2501645/chuong-26.html